Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa



Bên ngoài tràn đầy hào quang, nhưng ẩn sau đó mặt tối vô cùng đáng sợ.

Bản thân ông ấy cũng chẳng còn lạ gì với việc những cô gái trẻ xinh đẹp muốn nổi tiếng mà dùng thân thể của mình đánh đổi.
Bây giờ thấy Quân Tú Anh phất lên như diều gặp gió, vừa tiến thân vào showbiz đã nhận được show tốt, được nâng đỡ đủ kiểu là ông ấy hiểu Con gái mình đã phải trả giá thế nào.
Cay đắng không? Dĩ nhiên là cay đắng chứ!
Nhưng bây giờ ông ấy không có chút tiếng nói trong căn nhà này, sau khi rời khỏi Giang Thành, Trương Như Ngọc và Quân Tú Anh không nói nặng lời với ông ấy câu nào, nhưng cũng chẳng để tâm tới ông ấy.


Bây giờ ông ấy như kẻ vô hình trong căn nhà của mình.
Trương Như Ngọc đã là quản lý của Quân Tú Anh, bà ta ngày ngày bận rộn chạy theo con gái cưng, hai mẹ con cùng lăn lộn trong vũng bùn đó một cách vô cùng vui vẻ.
Nhưng Quân Khải dĩ nhiên không thể than.

thở chuyện này.

Bởi ông ấy biết, đây chính là quả báo của ông ấy.

Phản bội người vợ tào khang, không quan tâm con gái lớn.
Chính ông ấy trước đây chạy theo nhan sắc và những lời ngọt nhạt của Trương Như Ngọc, vậy thì bây giờ khi hết giá trị lợi dụng, bị vứt bỏ cũng đúng thôi.
Những sai lầm và tội lỗi ông ấy gây ra mặc dù đã được Quân Dao tha thứ, nhưng ông ấy thấy bản thân bị trừng phạt, sống cô đơn nửa phần đời còn lại là đáng lắm.


Nhân quả nhãn tiền, kiếp này trả hết nợ, kiếp sau mới có thể thanh thản sống.
Chỉ tiếc rằng chỉ có một mình Quân Khải có suy nghĩ đó, còn Trương Như Ngọc và Quân Tú Anh căn bản không tin vào nhân quả, đối với bọn họ, chỉ có tiền bạc mới mang lại cuộc sống sung sướng, bọn họ chấp nhận trả mọi giá để có được cuộc sống trong nhung lụa.
Ở một nơi khác, Quân Tú Anh đang ngất ngư vì vừa uống quá nhiều rượu mạnh, ban ngày khi xuất hiện trước mặt công chúng, cô ta là một cô gái thanh thuần, đáng yêu, là “em gái quốc dân”, nhưng sau khi màn đêm buông xuống, cô ta thoắt cái biến thành một người khác.
Quân Tú Anh mặc một chiếc váy ngắn ôm sát, đang ngồi vào lòng Tống Quảng Diệu, lả lơi tình.

tứ.
“Em yêu, thế nào, dạo này bận rộn quá quên cả anh hả, hẹn gặp em khó quá.” Tống Quảng Diệu lên tiếng trách móc.
Quân Tú Anh ôm lấy cổ ông ta, lắc lắc đầu, “Sao em quên anh được, người ta nhớ anh chết đi mất.

Cũng nhờ có anh mà người ta mới được nổi tiếng như bây giờ mà”.
Cô ta đã dọn ra khỏi nhà của Quân Khải và Trương Như Ngọc, hiện giờ đang sống trong một căn chung cư cao cấp giá cả đắt đỏ nhất Hải Lăng, do Tống Quảng Diệu mua cho cô ta.
Trương Như Ngọc Với vai trò quản lý vẫn thường xuyên ra vào nơi đây, cũng là người bí mật tạo các cuộc hẹn cho Tống Quảng Diệu và Quân Tú Anh.

Bây giờ Quân Tú Anh đang nổi lên, dĩ nhiên cũng có những đối thủ nóng mắt với cô ta, vì vậy thân phận tình nhân của Tống Quảng Diệu cần phải giữ tuyệt mật, nếu để lộ ra ngoài cô ta sẽ bị giẫm chết, chút danh tiếng mới tạo dựng cũng sẽ thành bong bóng xà phòng ngay.
Huống hồ vợ của Tống Quảng Diêu được mệnh danh là “cọp cái”.

Bà ta rất to béo, ngoại hình xấu xí, dù đã đắp rất nhiều tiền lên nhưng vẫn không thể xinh đẹp được.

Trước đây bà ta là con của một tài phiệt, cha bà ta qua đời, để lại cho bà ta thừa kế một khối tài sản kếch xù.
Lúc đó Tống Quảng Diêu còn trẻ, lăn lộn trong giới giải trí làm diễn viên, người mẫu, ca sĩ, làm đủ mọi thứ cũng không nổi tiếng được.
Trong một bữa tiệc xã giao, Tống Quảng Diêu được giới thiệu cho một người phụ nữ ngoại hình không có chút gì ưa nhìn, lại còn già hơn ông ta.
Ông ta nhìn người phụ nữ tuy xấu xí, ăn mặc cũng đơn giản, nhưng quần sáo đều là hàng hiệu, trên tay còn đeo chiếc nhẫn kim cương rất to, chỉ một viên kim cương đó ông ta có phấn đấu cả đời cũng chưa chắc đã mua nổi


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!