Chương 137: Sở Tích Nguyệt - Tiên Ma Trảm.
Trên Cửu Thiên.
Cao Xuyên Tuyệt cùng Ma Quân liên tục giao chiến không ngừng nghỉ, tốc độ của hai người quá nhanh, mỗi một lần vung kiếm, vung đao đều như một vệt ánh sáng lướt qua, nhưng mỗi khi bọn họ đi đến nơi nào thì nơi đó đều trở thành bình địa, vết kiếm vết đao loang lỗ xuất hiện khắp nơi, người bên trong Ma Vân Thành cũng rùng mình một trận, sợ rằng Ma Vân Thành bị phá hủy bởi trận chiến của hai người.
"Cao Xuyên Tuyệt, ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta, mau rời đi bổn Tọa nể tình ngươi từng là đối thủ, tha cho ngươi một mạng"
"Ma Quân, ngươi từ khi nào trở nên nhiều lời như vậy? Ăn một đao của bổn Đế!"
"Đoạn Hồn Đao Pháp: Chùy Tâm"
"Hừ, thứ không biết sống chết!"
"Đế Vương Kiếm: Ma Long Trảm Tiên"
Chùy Tâm Đao cùng Ma Long Kiếm Khí chạm vào nhau, sấm sét từ Chùy Tâm Đao phát ra một phần chém bay Ma Long Kiếm Khí, nhưng sức mạnh của Ma Long Kiếm Khí không phải tầm thường chém lên người Cao Xuyên Tuyệt một nhát.
"Cao Xuyên Tuyệt ngươi cũng quá thảm hại rồi!"
"Ma Quân, mấy vạn năm không gặp, thực lực của ngươi đã tiến bộ như thế này rồi sao?"
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt, năm đó bổn Tọa đăng cơ nhờ có Ma Long Khí đột phá cực hạn của bản thân mới có như ngày hôm nay, Cao Xuyên Tuyệt ngươi chết đi cho ta"
"Hừ, Ma Quân ngươi được lắm, để bốn Đế xem ngươi có thể đỡ được Đao tiếp theo của ta hay không" Cao Xuyên Tuyệt đã rất lâu rồi không rơi vào thế yếu như thế này, hắn không ngờ chỉ mới mấy vạn năm Ma Quân đã mạnh đến như vậy, khi trở về hắn phải bế quan tu luyện đột phá cảnh giới mới, hắn hiện tại không ổn chút nào.
"Haha, Cao Xuyên Tuyệt bổn tọa cũng muốn xem, Đao pháp của ngươi tiến bộ như thế nào" Ma Quân rất tự tin về sức mạnh hiện tại của mình, hắn mấy vạn năm luôn khổ luyện bên trong mật thất hoàng cung, tu vi của hắn đã tiến bộ gấp trăm lần ngày xưa.
"Hừ" Cao Xuyên Tuyệt hừ lạnh một tiếng, Ma Hồn Đao chuyển sang màu đỏ, Ma Khí từ từ kéo đến tụ lại trên thân đao, đao khí xuất hiện khắp nơi, trên bầu trời lôi vân hiện lên, cuồng phong bắt đầu chập chờn, đao khí từ tay trái điên cuồng phát ra.
"Đoạn Hồn Đao Phát: Thị Huyết Cuồng Đao"
Thị Huyết Cuồng Đao điều kỳ diệu của Đao này là sẽ làm cho người bị chém trúng đao pháp này sẽ liên tục chảy máu, Ma Khí liên tục bị hút ra ngoài, cho dù là cảnh giới cao cỡ nào cũng không thể loại bỏ tác dụng của nó, nhưng điểm yếu của đao pháp này là cực kỳ chậm chạp, tuy mang theo lôi vân cùng cuồng phong, nhưng cũng chỉ tạo nên thêm một chút sức mạnh mà thôi.
"Haha, lại là Thị Huyết Cuồng Đao, Cao Xuyên Tuyệt ngươi đã không còn đao pháp nào lợi hại hơn hay sao?" Ma Quân cười lớn, khi còn trẻ hắn đã từng trúng phải Thị Huyết Cuồng Đao, hắn biết rõ điểm yếu của đao pháp này như thế nào, muốn tránh né đối với hắn mà nói quá đơn giản.
Ma Quân sử dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ tăng tốc độ lên một tầng cao mới, mỗi một lần di chuyển sẽ để lại Ma Long Tàn Ảnh, Ma Long Tàng Ảnh còn có tác dụng là công kích và phản đòn, bộ pháp này vô cùng cao cấp, vô cùng lợi hại ở Ma Đình, chỉ có những người đứng đầu Hoàng Tộc mới có thể tu luyện.
Tật Ảnh Ma Long Bộ dễ dàng né tránh Thị Huyết Cuồng Đao, tàn ảnh của Ma Long Bộ trên tay cũng cầm theo Đế Vương Kiếm, tất cả các tàn ảnh Ma Quân đều chém ra Kiếm Khí vô cùng mạnh mẽ về phía Cao Xuyên Tuyệt.
"Tật Ảnh Ma Long Kiếm: Ma Long Xuất Khiếu"
Hơn mười tàn ảnh của Ma Quân liên tục vung kiếm về phía Cao Xuyên Tuyệt.
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
XOẸT! XOẸT! XOẸT!
Phụt!
Cao Xuyên Tuyệt phun ra một ngụm máu lớn, Cao Xuyên Tuyệt bị thương khá là nặng, hắn nếu như tiếp tục chiến đấu với Ma Quân thêm một chút nữa, hắn thua sẽ là không nghi ngờ.
"Sở cô nương, tại hạ không thể cầm cự thêm được nữa"
Sở Tích Nguyệt lúc này đang tỏa ra Tiên Ma Lực cực kỳ kinh khủng, cảnh tưởng rất giống với việc tung ra Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm, nhưng khác một điều là lần này không sử dụng Chí Dương Chi Lực cùng Thuần Âm Chi Lực nữa.
Mà lần này một bên tay trái của Sở Tích Nguyệt tỏa ra Ma Lực cực kỳ mạnh mẽ, bên tay phải tỏa ra Tiên Lực cực kỳ kinh khủng, Tiên Ma Lực lượng tỏa ra cuối cùng hòa làm một.
Từ trên bầu trời của Ma Vân Thành xuất hiện một thanh cự kiếm, một bên trắng sáng bóng loáng, một bên đen kịt tối đen như mực, bầu trời cũng chia ra làm hai nữa, một nữa là ánh sáng, một nữa là bóng tối.
Tuy nói ở Ma Giới nhưng cũng có không ít Tiên Lực chỉ là ở Ma Giới Ma Khí quá nhiều, nó hoàn toàn lấn át đi Tiên Lực mà thôi, vậy nên Sở Tích Nguyệt mới có thể ngưng tụ Tiên Ma Lực lượng một cách bình thường, nếu như không có cả Tiên Lực, Ma Lực ở cùng một nơi nàng hoàn toàn không thể sử dụng Tiên Ma Lực.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Tiên Ma Trảm"
Thanh Cự Kiếm trên bầu trời trảm xuống, Ma Quân lúc này vẫn đang điên cuồng cùng Cao Xuyên Tuyệt đánh nhau, hắn không chú ý đến việc Sở Tích Nguyệt đang làm gì, thế nên Sở Tích Nguyệt mới có thời gian ngưng tụ thành công Tiên Ma Trảm.
Tiên Ma Trảm mang theo Tiên Ma Lực lượng vô cùng cuồng bạo xuất hiện trên đầu của Ma Quân, Tiên Ma Trảm thanh thế không lớn, chỉ là một thanh Cự Kiếm to lớn cứ thể trảm xuống mà thôi.
Nhưng mà thanh Cự Kiếm này mang theo vô thượng kiếm ý trùng kích mà xuống đánh vào người Ma Quân.
"Thứ gì, từ đâu đến?" Ma Quân đang giao chiến cùng Cao Xuyên Tuyệt cảm nhận được nguy hiểm, hắn sử dụng Tật Ảnh Ma Long bộ để tránh thoát, nhưng đã muộn, Cự Kiếm đã trảm xuống.
Thanh Cự Kiếm mang theo Tiên Ma Lực trảm xuống, chém xuyên qua người của Ma Quân.
Ma Quân trúng nhát chém từ Tiên Ma Trảm xuống, cả người cứng đờ, máu me đầm đìa, thương thế vô cùng nặng.
XOẸT!
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaa!".
"Đáng chết, dám đánh lén bổn Tọa" Ma Quân cả người máu me đầm đìa, vết thương vô cùng nặng, sự dụng Tật Ảnh Ma Long Bộ mở ra cổng không gian chạy trốn.
Nhìn thấy Ma Quân rời đi, Sở Tích Nguyệt cũng nhẹ nhõm phần nào, trong miệng nàng cũng phun ra một ngụm máu lớn, ngưng tụ Tiên Ma Trảm đã quá sức với nàng, trước kia khi tu vi không đủ nàng chỉ có thể phát huy ra 40% sức mạnh của Tiên Ma Trảm, lần này nàng lại cưỡng ép dùng đến 70% sức mạnh. Tiên Ma Lực trong cơ thể nàng đã không còn như lúc toàn thịnh, khó mà chịu đựng được sức mạnh cuồng bạo như thế.
Cao Xuyên Tuyệt cũng không khá hơn nàng là bao, cả ngươi máu me đầm đìa, khắp nơi vết kiếm loang lỗ khắp nơi, trên vết thương còn bị Ma Long Chí Khí ăn mòn, may mắn hắn nhục thân cường đại, nên đối với một chút Ma Long Chi Khí này không thành vấn đề.
"Điện Chủ, ngài không sao chứ?" Cao Phàm đi lại gần quan tâm, đã rất lâu rồi hắn không thấy Điện Chủ nhà hắn chật vật như vậy.
"Cao Phàm, ta không sao!" Cao Xuyên Tuyệt khó khăn đứng dậy, sau đó nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Cao Phàm, Sở cô nương đi đâu rồi?" Cao Xuyên Tuyệt nhìn xung quanh không nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đâu, hắn có một chút lo lắng.
"Sở cô nương bị thương không nhẹ, nhưng khi Ma Quân vừa rời đi, Sở cô nương liền tiến về Ma Vân Thành như muốn làm điều gì đó" Cao Phàm lúc đó không quá quan tâm đến Sở Tích Nguyệt, nên hắn cũng không rõ cho lắm.
"Mau đến Ma Vân Thành, ta muốn xem Sở cô nương muốn làm gì" Cao Xuyên Tuyệt không nhiều lời, với tốc độ nhanh nhất của mình chạy đến Ma Vân Thành.
Bên trong Ma Vân Thành.
Sở Tích Nguyệt xuất hiện bên trong khách sạn nơi mà đám người của Ma Đình đang ở bên trong, trận chiến vừa rồi quá đáng sợ bọn hắn không dám rời đi, bọn hắn sợ chỉ cần ra khỏi Ma Vân Thành liền không còn mạng mà trở về, nhưng bọn chúng đâu biết có ở lại Ma Vân Thành bọn chúng cũng không thể sống.
Một mái tóc đỏ, một đôi mắt đen tràn ngập lạnh lùng áp bách, một thân sát khí khiến chúng sinh run sợ xuất hiện. Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng đằng đằng sát khí đi vào khách sạn.
"Nghiệp Hỏa Nữ Đế ngươi muốn làm gì? Ngươi dám giết bổn Hoàng Tử?" Lục Hoàng Tử sợ sệt lui lại, hắn lần đầu tiên sợ sệt như thế, lần đầu tiên hắn cảm nhận được tử vong đang đến gần.
"Ma Quân của các ngươi ta còn đánh cho hắn chạy như chó, ngươi là cái thá gì bổn Đế không dám giết" Sở Tích Nguyệt ánh mắt lạnh lùng càng ngày càng đến gần.
Sở Tích Nguyệt vung kiếm, mỗi lần vung kiếm liền người của Ma Đình liền chết một người, cả khách sạn tràn ngập mùi chết chóc, tràn ngập máu tươi, cả người Sở Tích Nguyệt nhuộm đỏ máu tươi khắp cả người.
Sở Tích Nguyệt lúc này như hung thần ác sát, kẻ nào hiện tại dám chọc đến nàng, nàng liền chém chúng thành trăm, ngàn mảnh.