Chương 111 Chương 111: Sở Tích Nguyệt - Ngươi Sống Ta Chết.
Chương 111: Sở Tích Nguyệt - Ngươi Sống Ta Chết.
Cả Sở Tích Nguyệt cùng với Ảnh Sát đều bị thương không nhẹ, đòn vừa rồi đều để lại trên thân thể của hai người vô số vết thương, Ảnh Sát trên người liên tục bị hỏa kiếm khí thiêu đốt đau đớn không thôi, Sở Tích Nguyệt không khá hơn là bao bị trúng một cái Ma Tham Chưởng làm cho cơ thể nàng có mấy phần choáng váng, không còn tỉnh táo.
Đột nhiên, cảm giác đau đớn lại xuất hiện. Thân thể Sở Tích Nguyệt chấn động, cả người nàng hình như đã bị trúng độc.
"Không ngờ ngươi lại sử dụng Độc Công!" Sở Tích Nguyệt sắc mặt nhợt nhạt, trong miệng phun ra mấy ngụm máu lớn.
"Hừ, sát thủ bọn ta dùng độc cũng không phải chuyện gì quá khó coi, hôm nay ta liền đưa ngươi đến địa ngục" Ảnh Sát thân thể lảo đảo đứng dậy, vết kiếm trên người không ngừng thiêu đốt cơ thể hắn, hắn cố gắng nén nhịn đau đớn mà gượng dậy đi đến gần Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt cũng không phải người tầm thường, nàng trước nay luôn chiến đấu một cách thua thiệt rất nhiều lần, khi còn ở Ma Thiên Sơn nàng đã không biết bao nhiêu lần bị Huyết Bức Yêu Đế gần như giết chết, nếu không phải bọn họ chỉ muốn cùng nàng bồi luyện thì nàng đã chết không biết bao nhiêu lần.
Hôm nay nàng lại gặp lại cảnh tượng cũ, nàng lại một lần nửa thất thế, bị trọng thương, nàng cố gắng gượng dậy mở ra Tử Cực Huyết Ma Đồng, mở ta Tu La Lĩnh Vực ngăn cản bước tiến của Ảnh Sát đang lại gần, nàng phải cố gắng kéo dài khoảng cách.
Sở Tích Nguyệt phải cố gắng kéo dãn khoảng cách của cả hai, mới có cơ hội vận chuyển Bất Diệt Thiên Công trị thương, cũng như ép độc tố ra khỏi cơ thể.
Ảnh Sát vừa tiến tới thì bị một áp lực vô hình đè ép mà xuống, như có ngàn đạo quỷ hồn đang trói buộc hắn ngăn cản bước chân của hắn đến gần Sở Tich Nguyệt, nhìn thấy khoảng cách của mình cùng Sở Tích Nguyệt ngày càng một xa, hắn triệt để tức giận, nén đau đớn mà tiếp tục tăng tốc.
Ảnh Sát liên tục vận chuyển Cực Nhạc Công của mình để gia tăng khả năng trị thương, cũng như cưỡng ép tăng cao tu vi, cho thù phải đánh đổi bằng tuổi thọ, hắn lần này triệt để tức giận, hai mắt đỏ ngầu với một tốc độ cực kì kinh khủng đuổi theo Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt đẩy toàn bộ độc tố ra khỏi thân thể, miệng nhổ ra mấy ngụm máu đen mang theo kịch độc, tuy rằng độc tố đã ép ra khỏi cơ thể nhưng Sở Tích Nguyệt vẫn còn rất mệt mỏi, khó mà tiếp tục chiến đấu, nhưng nàng biết đối thủ sẽ không buôn tha cho nàng.
"Ngươi thật sự muốn cùng ta cá chết lưới rách?" Sở Tích Nguyệt không tiếp tục chạy trốn, nàng dừng lại nhìn chằm chằm Ảnh Sát đang lao đến hỏi.
"Hừ, đã đánh đến nước này nếu ngươi không chết thì là ta chết, đừng nhiều lời tiếp chiêu" Ánh mắt Ảnh Sát đỏ ngầu, tốc độ cực kì kinh khủng tung ra Thiên Ảnh Đao Pháp chém về phía Sở Tích Nguyệt.
"Thiên Ảnh Đao Pháp: Phong Hỏa Thiên Ảnh Đao" Một luồng Hỏa đao khí mang theo cuồng phong mà chém tới, với sự giúp đỡ của của cuồng phong giúp hỏa đao khí tăng thêm mấy phần uy lực, không khí xung quanh hầu như đều bị thổi bay, thiêu rụi tất cả.
Sở Tích Nguyệt thân thể bị thương cả người mệt mỏi, khó mà có thể đỡ được đòn này của Ảnh Sát, nàng cố gắng mở ra Hồng Huyền Táng che chắn trước người, miễn cưỡng đỡ đòn.
"Hừ, không ngờ ngươi vẫn có thể đỡ được Phong Hỏa Thiên Ảnh Đao của ta" Ảnh Sát nhìn thấy Sở Tích Nguyệt thành công đỡ đòn, hắn cũng không mất tập trung mà tiếp tục tung thêm Phong Hỏa Thiên Ảnh Đao một lần nữa.
Sở Tích Nguyệt thân thể bị trọng thương rã rời, đôi mắt khép mở nhìn thấy Phong Hỏa Thiên Ảnh Đao lần nữa tiến tới, nàng lúc này cũng triệt để nổi điên.
Sở Tích Nguyệt đem toàn bộ Tiên Ma Lực bên trong cơ thể bùng nổ mà ra, khí cơ trên người bành trướng cộng thêm Tu La Lĩnh Vực làm cho cả mảnh khu vực gần đó như lâm vào địa ngục, bầu trời tối sầm lại, trời lại bắt đầu đổ mưa, gió càng ngày càng lớn, sấm sét vang vọng khắp bầu trời, ánh mắt của nàng đỏ ngầu, sát khí tỏa ra cực kì đáng sợ.
Sở Tích Nguyệt mái tóc màu đỏ như máu làm cho nàng ngày càng nổi bật bên trong đêm tối, ánh mắt đỏ ngầu sát khí đằng đằng, trên tay Hồng Huyền Táng nhẹ nhàng khép lại, một đạo thủy kiếm khí dày đặc cũng từ bên trong Hồng Huyền Táng phát ra.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Mông Lung Thủy Lưu Trảm".
Mông lung Thủy Lưu Trảm như một đạo thủy triều kiếm khí chém tới, phá tan Phong Hỏa đao khí cực kì cương mãnh mà Ảnh Sát đánh tới.
Trời mưa ngày càng lớn, hai người đứng im tại chỗ nhìn chằm chằm vào nhau, một người mang một bộ Hắc Bào làm cho hắn như thoát ẩn thoát hiện trong đêm tối, một người mang một bộ Hồng Y làm nổi bật thêm vẽ đẹp của nàng trong đêm tối tĩnh mịch, đúng lúc này cả hai chợt động.....
Hai người tốc độ nhanh chóng, đao kiếm chạm vào nhau, đao khí cùng kiếm khí oanh động cả bầu trời, tiếng sấm như vang vọng như đang chứng kiến cảnh tượng chiến đấu cực kì ác liệt giữa hai người, trời mưa lại tô điểm thêm điểm đặc biệt của trận chiến hai người.
Thủy Lưu Trảm cùng Phong Hỏa Thiên Ảnh liên tục tung ra, thủy kiếm khí dập tắt hỏa đao khí, phong đao khí thổi bay thủy kiếm khí, hai người giao thủ bất phân thắng bại, một người cầm song đao, một người cầm một cây ô cứ thế mà lao vào liên tục công kích lần nhau.
Bầu trời lúc này mưa ngày một càng lớn, nước mưa cọ rửa đi vết máu của hai người, Sở Tích Nguyệt cùng Ảnh Sát đều bị thương không nhẹ, nhưng cả hai không cảm thấy một chút đau đớn, ý chí vô cùng kiên định nhìn đối thủ của mình trước mặt.
"Cuộc đời ta từ khi sinh ra đến nay, chưa từng gặp một đối thủ nào như ngươi, hôm nay ta cũng hiểu được thế nào là núi cao còn có núi cao hơn" Ảnh Sát khuôn mặt lạnh lùng, nhưng không che đi được sự anh tú của hắn, đôi mắt tỏa ra sát khí đằng đằng nhìn Sở Tích Nguyệt khen ngợi.
Sở Tích Nguyệt ánh mắt chớp động nàng nở một cười vô cùng tuyệt mĩ mở miệng đáp lời "Từ trước đến nay ta trãi qua vô số trận chiến, ta không phải thiên tài, cũng không phải kiếm đạo kì tài, cũng không có bối cảnh to lớn, nhưng ta trước nay chưa từng thua bất luận kẻ nào, con đường ta đi không ai có thể cản bước, ngươi cũng vậy, ngày hôm nay nằm xuống tại đây đi".
"Haha, ngươi thật thú vị, nếu như không phải ngươi là nhiệm vụ của ta, ta muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, nhưng thế sự vô thường, cả ngươi và ta đều không được lựa chọn, ngươi hôm nay chết tại đây đi" Ảnh Sát khuôn mặt anh tú cười thật to nhìn Sở Tích Nguyệt.
Hai người cũng không tiếp tục nói nhảm, đao trên tay cũng tiếp tục vung ra, ô trên tay cũng không ngừng chém ra, liên tục mấy đạo kiếm khí cùng đao khí va chạm vào nhau.
KENG! KENG!
KENG! KENG!
"Mông Lung Kiếm Quyết: Hàn Băng Trảm"
"Thiên Ảnh Đao Pháp: Vô Tung Liên Vũ Đao"
Hàn Băng Trảm kiếm khí chém ra đóng băng cả một khu vực mà mưa đang đổ xuống xối xả, Vô Tung Liên Vũ Đao đao khí chém ra liên tục phá vỡ Hàn Băng kiếm khí mà Sở Tích Nguyết chém ra.
Cả hai người không ai chịu nhịn ai, chiêu thức liên tục tung ra, cả Thiên Mộc Lâm hầu như bị phá hủy hơn một nửa cánh rừng, trong trời đêm u tối kiếm khí cùng đao khí liên tục va chạm vào nhau.
...........
...........
Bên ngoài Thiên Mộc Lâm vô số tu sĩ đang quan sát hai người chiến đấu cảm thấy toát cả mồ hôi lạnh, trận chiến của bọn họ cực kì kinh khủng ngay cả Tiên Vương Cảnh cũng không dám đến gần chứ đừng nói những người cảnh giới thấp như bọn họ.
Bọ họ biết rằng sau trận chiến này sẽ có một vị cường giả ngã xuống ở Thiên Mộc Lâm, Thiên Mộc Lâm cũng triệt để bị phá hủy hầu như không còn, trận chiến này chắc chắn sẽ lan rộng ra khắp cả Kiếm Vực, thậm chí là cả Cửu Thiên Thập Địa.
...........
...........
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!