Hoa Hồng Đỏ lạnh nhạt nói: “Lúc nãy tôi nhìn thấy anh, liền cảm thấy dường như có một cảm giác quen thuộc, bây giờ nhớ lại, chúng ta đã gặp qua ở trạm xe tàu điện ngầm rồi.”
Cho dù là trong màn đêm tối, Hoa Hồng Đỏ vẫn đeo kính đen, cô ta nhìn thấy Lê Văn Vân tiến lại gần thì tháo kính xuống, đôi môi đỏ khẽ động, mở miệng nói.
Lê Văn Vân híp mắt lại, nhìn phía dưới ánh đèn, rồi lại nhìn ánh đèn đang sáng của biệt thự, đột nhiên anh nhe miệng cười, nói: “Tâm tư cũng không tồi, biết Người Gác Đêm đều hành động bí mật, sẽ không để lộ.”
Đây là một trong những quy tắc của Người Gác Đêm, không giết người trong hoàn cảnh lộ rõ.
Đương nhiên Lê Văn Vân chỉ thừa nhận mình là Người Gác Đêm, chứ không hề thừa nhận mình từng là Người Gác Đêm số 0.
Anh phải bảo mật thân phận này.
Hoa Hồng Đỏ lạnh nhạt nói: “Không ngờ, ba năm rồi, anh vẫn còn sống.”
Lê Văn Vân khẽ nhếch mày một cái.
Hoa Hồng Đỏ nhìn Lê Văn Vân, điềm đạm nói: “Lúc nãy tôi đã nhìn thấy anh ra tay với đầu húi cua rồi, loại khí thế bùng nổ bất ngờ đó, trên thế giới này không có nhiều người có thể đạt đến trình độ này, và không khó để loại trừ khả năng của tuổi tác.”
Lê Văn Vân bật cười, nhưng sát khí hiện ra rõ ràng trong ánh mắt không hề giấu giếm, anh nói: “Suy nghĩ của cô cũng rất tinh tế, biết được thân phận của tôi rồi, lại lựa chọn ở dưới ánh đèn, để những người khác có thể nhìn thấy tôi. Cô tưởng tôi không dám ra tay với cô.”
“Nhưng nếu như cô đã biết là tôi rồi, cô cảm thấy tôi sẽ ra bài như thường lệ không?” Lê Văn Vân liếm liếm môi, hỏi.
Vẻ mặt Hoa Hồng Đỏ đột nhiên biến đổi nhẹ, cô ta vội vàng nói: “Số 0, tôi đến tìm anh là để bàn chuyện hợp tác, ví dụ như chúng tôi rút ra khỏi Giang Thành, đồng thời tôi sẽ giúp anh du Bùi Nghênh Tùng ra. Không phải anh luôn muốn giết Bùi Nghênh Tùng sao?”
Lông mày Lê Văn Vân khẽ động, bọn họ có rút ra khỏi Giang Thành hay không, đối với Lê Văn Vân, điều đó không quan trọng, dù sao anh không hề sợ bọn họ. Nhưng Hoa Hồng Đỏ nói sẽ giúp anh du Bùi Nghênh Tùng, thủ lĩnh của Hồng Nguyệt ra, thì lại làm cho Lê Văn Vân có chút động lòng rồi.
“Cho tôi một lý do.” Lê Văn Vân điềm đạm nói: “Cô là người của Hồng Nguyệt, là trợ thủ đắc lực của Bùi Nghênh Tùng, cho tôi một lý do để tôi tin
CÔ.”
Hoa Hồng Đỏ thở mạnh một hơi, nói: “Thứ nhất, sau khi tôi phát hiện ra anh, hoàn toàn có thể lựa chọn không để lộ bản thân ra. Thứ hai, quan trọng nhất là tôi muốn thoát khỏi Hồng Nguyệt.”
Lê Văn Vân ngạc nhiên nhìn Hoa Hồng Đỏ, khóe môi cong lên cười nhẹ, nói: “Hồng Nguyệt các người không phải là cầu của bọn chúng sao?”
“Cho nên tôi muốn thoát khỏi đó, trên thế giới này, ít người có thể giúp được tôi, người sẵn lòng giúp đỡ tôi thì càng ít hơn.” Hoa Hồng Đỏ nhìn Lê Văn Vân nói: “Hơn nữa, sau khi anh giết Bùi Nghênh Tùng, giúp tôi thoát ly khỏi Hồng Nguyệt, tôi sẽ nói cho anh biết bí mật liên quan đến cái hộp sắt đó!”
Vẻ mặt Lê Văn Vân khẽ biến đổi.
Cái hộp sắt đó là một trong những mục tiêu nhiệm vụ của anh vào ba năm trước, lúc Phạm Nhược Tuyết rời đi, cô đã đem cái hộp sắt đó đi rồi.
Cái hộp sắt đó vuông vuông, bên trong đựng gì thì Lê Văn Vân không rõ, anh cũng không hứng thú đi nghiên cứu, nhưng khi nghe thấy Hoa Hồng Đỏ nói vậy thì anh lại có chút tò mò rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!