Khương Vĩ run lên, anh ta quay đầu, nhìn thấy một đám người đứng cách đó không xa, ánh mát rơi vào trên người Lê Văn Vân, sau đó dịu măt nói: “Tôi sinh ra ảo giác rồi sao?”
“Đừng nói nhảm, ông đây đến thăm các cậu đây.” Lê Văn Vân lại nói.
Khương Vĩ nghe đến đó, nước mát lập tức chảy xuống, anh ta hét lớn một tiếng nói: “Lê Văn Vân, cứu mạng với, cầu xin cậu đưa tôi rời khỏi nơi này đi! Tôi thảm lám rồi!”
Nhìn thấy bộ dạng của Khương Vĩ nhưthế này, Lê Văn Vân cũng không khỏi bật cười.
Khương Vĩ nở nụ cười cay đắng chạy đến. Lúc này, huấn luyện viên của anh ta cũng vẫy tay, vừa gặm chân gà vừa đi về phía đám người Lê Văn Vân.
Ông ta nhìn Lê Văn Vân từ trên xuống dưới và nói: “Cậu chính là số không?”
Lê Văn Vân gật đầu nói: “Đúng!”
Huấn luyện viên liếm môi, sau đó cười toe toét nói: “Nếu cậu đã đến đây, tôi sẽ cho cậu chút mặt mũi. Trước tiên cho cậu mượn hai tiếng, hai tiếng sau sẽ tiếp tục đến sân tập. Mụ nội nó, trụ cột quá kém, thể hình và xương cốt cũng kém, luyện, phải luyện đến chết!”
“Lê Văn Vân, cậu đưa tớ đi đi, tớ thê thảm rồi, thực sự rất thảm!” Khương vr nhìn Lê Văn Vân chua xót!
Huấn luyện viên không hề đế ý tới bọn họ, trực tiếp bỏ đi.
Chờ họ rời đi, Lê Vân Vân nhìn Khương Vĩ và nói: “Đi án gì nhé?”
“Ăn chứ, tớ sáp chết đói rồi.” Khương Vĩ nói nhanh.
Những người khác không khỏi bật cười.
Khi đến nhà ăn, Lê Văn Vân gọi rất nhiều đồ ăn cho Khương Vĩ. Khương Vĩ bắt đầu ăn uống như hạm, tốc độ ăn rất nhanh, sau
khi ăn no liền nằm dài ra trên ghế nói: “Đây là cảm giác ăn no sao? Thế này sướng quá!”
“Buổi tối mỗi ngày không phải anh ăn no rồi mới ngủ sao?”
Ngô Nghiêu có chút nói không nên lời.
“Cậu không hiểu đáu!” Khương Vĩ cong môi nói: “Còn nữa, cậu cũng phải tỏ vẻ kính trọng với ông đây chút đi, SƯ phụ cậu là bạn của Lê Văn Vân, tôi và Lê Văn Vân ngang hàng, cũng có nghĩa là ngang hàng với SƯ phụ cậu, cậu phải gọi tôi một tiếng chú đấy!”
Ngô Nghiêu bĩu môi, cũng lười để ý đến tên này!
ở chung với bọn họ khiến Lê Văn Vân cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn rất nhiều, trong khoảng thời gian này, anh thực sự phải chịu khá nhiều áp lực, cộng thêm việc bị sa thải khỏi Người Gác Đêm, tâm trạng anh thật sự không được tốt!
Sau khi ở với đám người Khương Vĩ, cảm giác này đã được tiêu hóa rất nhiều!
Bọn họ nói chuyện phiếm một hồi trong nhà ăn, sau đó đi lang thang trong thôn một lúc, đến hai giờ chiều, Lê Văn Vân nói: “Chúng tôi phải đi rồi!”
“Ừ!” Đỗ Tịch Tịch cũng gật đầu nói: ‘Tôi cũng phải đl huấn luyện rồi!”
Lê Văn Vân nhìn Đổ Tịch Tịch, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy có một vẻ ung dung.
“Cô muốn trở thành Người Gác Đêm đến vậy à?” Lê Văn Vân
nói khống nên lời: “Đang yên đang lành làm cô chiêu nhà giàu thì không chịu, chạy tới đây làm Người Gác Đêm làm gì?”
Đỗ Tịch Tịch nhìn Lẽ Văn Vân, nghiêm túc nói: “Tôi sẽ trở thành đỉnh cấp, siêu cấp, sau đó đứng bên cạnh anh và sóng vai chiến đấu với anh!”
Lê Văn Vân chết lặng, chờ cô ấy lên đến đỉnh cấp, cô ấy mới biết rằng có một khoảng cách khó có thể nào vượt qua giữa đỉnh cấp và siêu cấp!
Sau hai giờ ở chung, Khương Vĩ không nhác đến chuyện kia nữa. Anh ta cười hác hác nói: “Tớ cũng sẽ chăm chỉ luyện tập, nhưng nếu sau này đi thực hiện nhiệm vụ gì đó, cậu phải bảo vệ tớ mới được!”
Mặc dù lúc đầu anh ta đẫ khóc rất nhiều nhưng khi về đến sau, anh ta ngược lại không đề cập nhiều đến việc rời đi nữa, có lẽ lúc đầu anh ta cũng chỉ đang phàn nàn với mấy người Lê Văn Vân một chút mà thôi.
Lê Văn Vân mỉm cười, sau đó thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy thì các người cứ cố gáng huấn luyện đi, chờ các người lên đến đỉnh cấp thì tôi tới đón các người.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!