Đây là chuyện nằm trong dự đoán của Lê Văn Vân, Hoàng Thi Kỹ rất cảm xúc hóa, sau khi Đường Đường chết, cô ta vốn đã không thoải mái, vẫn không muốn trở lại Người Gác Đêm.
Lần này Lê Văn Vân lại bị đuổi ra ngoài, cô ta càng không muốn về.
“Đi thăm đám người Khương Vĩ trước đã.” Lê Văn Vân nói.
Lúc này Hoàng Thi Kỳ mới gật đầu nói: “Đi thôi, tôi dần mọi người đi, vừa rồi lúc tôi rời đi còn qua chào bọn họ, bọn họ đang ăn cơm tại căn tin.”
“Nếu đã vậy, tôi không dẫn mấy cậu đi nữa.” Minh Sùng nói: “Nếu tôi đến, có khả năng sẽ tạo thành một chút rối loạn, cứ để Số Hai dẫn mọi người đi đi, đúng lúc tôi cần đi xử lý một số chuyện. Mặt khác, mấy người kia còn cần ờ lại huấn luyện, cậu xem xong thì đừng dẫn bọn họ đi, tự mình rời đi là được.”
Lê Văn Vân gật đầu nói: “Đã hiếu!”
Đợi đến lúc Minh Sùng rời đi, Hoàng Thi Kỳ mới dẫn ba người đi vào trong trân.
Sau khi tiến vào, Lê Văn Vân mới chính thức cảm thấy rung động vì nơi này, trong trấn, không ai dưới cao cấp, mà hễ cứ bảy tám người là sẽ có một đỉnh cấp.
Điều này cũng có nghĩa là nơi này chỉ sợ có đến vài trăm đỉnh cấp.
Tại đây gần như mỗi tiểu đội đều là tiểu đội tiên phong, điều này quả thực khiến trong lòng Lê Vân Vân có chút giật mình.
Khó trách Eddie Hodges có phần sợ Minh Sùng, chỉ cần kéo bừa một tiếu đội trong này ra, dựa vào chiến thuật rèn luyện hàng ngày cùng chiến thuật phối hợp của Người Gác Đêm, chỉ sợ có thế dẹp yên cả khu Tội Ác.
Đương nhiên, lúc Lê Văn Vân nhìn thấy những người này, cũng có cảm giác bọn họ không giống Người Gác Đêm, người nơi này đều không ai mặc quần áo đàng hoàng, người hút thuốc kẻ uống rượu, không khác gì lưu manh.
Nhưng có không ít người lúc nhìn thấy Hoàng Thi Kỳ, trong mắt ánh lên vẻ sợ hãi.
“Cô lại đánh người bên trong này hả?” Lê Văn Vân hỏi.
Hoàng Thi Kỳ xấu hổ cười ho khan hai tiếng, rất nhanh, bọn họ đã dừng lại trước mặt một căn tin, sau đó tiến vào bên trong.
Lúc này ở bên trong phòng, nhân số không quá nhiều, chỉ có lác đác vài người ngồi, ánh mắt Lê Văn Vân nhanh chóng tập trung tại ba người cách đó không xa.
Ba người này, đúng là Ngô Nghiêu, Trần Hiếu Nguyệt cùng với Đỗ Tịch Tịch!
Lê Văn Vân nhìn thoáng qua, nét mặt có hơi co giật, Ngô Nghiêu vẩn là đỉnh cấp, nhưng Lê Văn Vân có thế cảm nhận được, đến giờ mới có mấy tháng không gặp, nhưng thực lực trên người Ngỏ Nghiêu dược củng cố hơn nhiều.
Trước đó Ngô Nghiêu chỉ là đỉnh cấp mới vào, nhưng hiện tại, anh ta đã mạnh hơn trước thấy rõ.
Thiên phú của anh ta vốn cũng không tệ.
Trần Hiếu Nguyệt cũng đã đến cao cấp, đương nhiên, cô có chút căn cơ, nên tốc độ này không được tính là quá nhanh.
Khiến cho Lê Văn Vân kinh ngạc hiển nhiên chính là Đỗ Tịch Tịch, cô ấy ngồi ở bên kia ăn từng miếng cơm, một đầu tóc dài cũng đã cắt ngắn đến bả vai, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra chút mệt mỏi, nhưng vẫn xinh đẹp như cũ.
Quan trọng nhất là, Lê Văn Vân cảm nhận được cô ấy đã đến võ giả trung cấp rồi.
Phải biết rằng, trước đó Đổ Tịch Tịch không hề cỏ chút căn cơ nào, cái tốc độ này, không khác gì Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ lúc trước.
Lúc trước khi Lẽ Văn Vân tiến vào Người Gác Đêm, chỉ trong vòng mấy tháng đã đến trung cấp, sau đó trực tiếp gia nhập tiểu đội của Tân Quốc Thành bắt đầu chấp hành nhiệm vụ.
“Thiên tài!” Lê Văn Vân kỉnh ngạc nói thầm trong lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!