Có điều, Lê Văn Vân cũng không quan tâm lầm. Mục đích của anh chỉ là muốn tới xem có thu thập được tin tức gì hữu dụng
hay không thôi.
“Có nhiều người không?” Lê Văn Vân hỏi.
“Không nhiều lắm, khoảng mười mấy người thôi, tất cả đều lè những thế hệ trẻ thuộc ba thế lực lớn ở khu vực phía đông.” Chu Linh Linh giải thích.
Nói rồi, cô ta đưa Lê Văn Vân tới trung tâm mua sám, mua một bộ âu phục cho Lê Văn Vân. Sau khi anh mặc vào, cả Chu Linh Linh lẫn Lâm Khả Hân đều không nhịn được mà ngấn người ra nhìn.
“Anh mặc âu phục vào xong vẩn là dáng vẻ người dạng chó. Nếu để Lê Văn Thanh mặc bộ ảu phục này, chắc chắn sẽ đẹp đến mê người!” Chu Linh Linh nói.
Lê Văn Vân cạn lời, trong lòng thầm chửi con mẹ nó chứ, ông đây đang đứng trước mặt cô đấy.
Mua xong bộ âu phục đã là năm giờ chiều, Chu Linh Linh nhìn thời gian rồi nói: “Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta tới điểm hẹn đi!”
Lê Văn Vân gật gật đầu, sau đó ba người lên xe, rất nhanh sau đó cả ba đã tới trung tâm khu vực phía đông. Cửa của nhà hàng rất lớn, tên nhà hàng là “Nhà hàng Mèo!”
“Tên nhà hàng này quái lạ thật đấy.” Lê Văn Vân nói không nên lời.
Chu Lỉnh Linh trừng mát liếc anh một cái, lẽn tiếng: “Anh đừng có nói nhảm, nhà hàng này là nhà hàng của miêu nữ Doãn
Nhu – thánh chủ khu vực phía đông đấy. Anh nói bậy nói bạ bị người ta nghe được chác chán sẽ mất mạng đấy!”
Lê Văn Vân cứng họng, sau đó lập tức ngậm miệng lại!
Chu Linh Linh hơi hơi mỉm cười, nói: “Chúng ta vào thôi!”
Dứt lời, Lê Văn Vân đi theo hai cô gái vào bên trong nhà hàng, bọn họ đi qua đại sảnh, đi tới một phòng tiệc sang trọng.
Sau khi đấy cửa phòng tiệc, ba người đi vào bên trong căn phòng.
Lê Văn Vân nhìn lướt qua, phát hiện bên trong phòng tiệc có ba người đang ngồi đó, hai nam một nữ. Ba người họ đang trò chuyện gì đó, khi thấy Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh đi tới, cả ba người đều đố dồn ánh mắt về phía họ.
“Các cô tới rồi à!” Cô gái kia cười nói, sau đó ánh mắt dừng trên người Lê Văn Vản, mở miệng: “Vị này chính là người mà cô nói có ngoại hình giống Lê Văn Thanh như đúc đó sao?”
Trên thực tế, ở thành phố này, người từng thấy qua dung mạo của Lê Văn Vân cũng không có nhiều. Người từng xem qua trận chiến cuối cùng của Lê Văn Vân thật ra đều nhìn thấy hết, nhưng người có thế quan sát trận chiến cũng không phải quá nhiều. Lúc ấy Lê Văn Vân đối mặt với siêu cấp, mặt nạ bảo hộ bị đánh nát.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!