Bên trong biệt thự, tiếng rống to cúa cố Bạch vang lên, ngay sau đó, một bóng người chạy vọt ra từ bên trong biệt thự.
Người lao tới thật sự chính là cố Bạch, chớp mắt một cái anh ta đã lao thắng tới trước mặt Nato, ngay giây tiếp theo, anh ta nhấc cao một chân lên, không do dự đá thắng vào mặt tên Nato kia!
“Bốp!”
Nato hoàn toàn không kịp phản ứng, cơ thế anh ta bị một chân của Cố Bạch đá bay lên.
Nhưng dường như Cố Bạch khỏng có ý định dừng hành động của mình tại đây. Ngay lúc Nato bị đá bay lên không trung, anh ta dùng một tay bát lấy chân Nato, sau đó ấn đầu Nato đập mạnh xuống nền đất!
“Bốp!”
‘A!’
Tiếng kêu thảm thiết của Nato vang lên, anh ta có cảm giác xương cốt toàn thân mình dường như sáp tan tành. Anh ta nằm bất động trên đất, miệng há ra kêu thảm thiết, kháp mặt đều là máu tươi.
Lẻ Văn Vân cũng không hứng thú, mà ngược lại, trong lòng anh hơi hơi trầm xuống.
Khiến Cố Bạch tức giận đến như vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất, đó là tình trạng hiện tại của vợ chồng Lại Tuấn chắc hắn rất tệ!
Lúc này, trong phòng truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó, một người bước ra từ căn phòng, bọn họ đưa theo hai vợ chồng Lại Tuấn.
Mà trong khoảnh khắc Lê Văn Vân nhìn thấy hai người bọn họ, đôi đồng tử của anh đột nhiên co rút lại!
Còn Lại Dĩnh, cô bé xông ra khỏi người Chiết Thu Vu, khóc lóc chạy về hai người kêu lên: “Bố ơi mẹ ơi!”
Phạm Nhược Tuyết vội vàng chạy tới.
Nhìn thoáng qua vợ chồng Lại Tuấn lúc này… Quá thảm, quần áo trên người bọn họ chồ nào cũng rách tung tóe, tóc ướt dầm dề, hiến nhiên là bị nhấn xuống nước, khắp người nhuộm màu máu hồng, bị máu tươi nhuốm hồng cơ thế.
Mà lúc này, cả hai đều nhấm nghiền đôi mắt, không biết là đang hôn mê hay đã chết.
‘Keng!’
Trương Vãn Hà không do dự rút thanh đao ra, cô ấy nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi phải giết anh ta!”
Đúng vậy, thật đáng giận!
Chỉ vô tình làm bấn một chút ở giày, mà tên Nato này lại dám hành người ta ra nông nồi này.
Lẻ Văn Vân không nói gì, người này, có chết cũng không hết tội.
“Dừng tay!” Đúng lúc này, một bóng người nhanh chóng tới gần, sau đó từ trên trời đáp thắng xuống sân biệt thự, ông ta ngấng đầu, nhìn thấy Lê Văn Vân đứng bên kia, đôi đồng tử đột nhiên co rút lại, mô miệng nói: “Lè Văn Thanh! Tha cho con trai tôi một mạng, cậu muốn gì tôi cũng đáp ứng cậu!”
Lê Văn Thanh là cái tên mà Lê Văn Vân sử dụng khi ở thành phố này năm năm về trước, ngoài một số người biết tên thật của Lê Văn Vân thì những người khác ở đây dù có tiếp xúc với Lẻ Văn Vân năm nghìn năm cũng đều nghĩtèn anh là Lè Văn Thanh!
Đây cũng là lý do vì sao khi Lảm Khả Hân và Chu Linh Linh rất thất vọng khi biết tên thật của Lê Văn Vân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!