“Lệnh bài thánh chủ!” Chớp mẳt một cái, cả người Nato đơ cứng, hoảng sợ kêu lên thất thanh, anh ta nhìn lệnh bài trẽn mặt đất, cơ thế vô lực ngã ngồi trên nền đất lạnh giá.
Lệnh bài màu vàng, có vẻ như nó được chế tạo bang đồng, mà hiện tại, mặt trái của lệnh bài có khắc một chữ “Tây”!
ở trong thành phố này. Hodges là người thống trị toàn bộ thành phố. Dưới trướng Hodges có bốn vị thánh chủ ờ bốn khu vực đông, tây, nam, bác!
Lúc trước, khi Lê Văn Vân đặt chân vào khu Tội Ác, mục đích chính thời điếm đó của anh là ám sát thánh chủ khu vực phía tây, người đó vốn là một siêu cấp.
Cuối cùng, Lê Văn Vân đã dùng thân phận đỉnh cấp đi khiêu chiến với ông ta, và sau khi giành chiến tháng trước người đó Lê Văn Vân chính thức trở thành thánh chủ khu vực phía tây. Mà lệnh bài thánh chủ cũng đã rơi vào tay Lê Văn Vân từ lúc
ấy.
Sau khi nói một câu với Nato, thì ngay tức khác, một đám người đằng sau ai nấy cũng bắt đầu tỏ vẻ kinh hãi. Mát bọn họ lúc này dường như đã dán chặt vào miếng lệnh bài nằm trên mặt đấy, trong khoảnh khắc ấy, cơ thế ai nâ’y cũng phải run rấy.
Người của Phất Lai, đặc biệt là những người thuộc đỉnh cấp, trước đó đều từng giao chiến với Lê Văn Vân.
Ngay từ lúc băt đầu, bọn họ chưa từng nghĩ Lê Văn Vân và người trước kia lại là cùng một người, hơn nữa đại đa số mọi người đều chưa được thấy qua dung mạo cúa Lê Văn Vân.
Mà trong suốt năm nám trở lại dây, Lè Văn Ván cũng chưa
từng xuất hiện ở thành phố này.
Vậy mà lúc này, lệnh bài thánh chủ của khu vực phía tây lại xuất hiện thêm lần nữa.
Bọn họ nhìn Lê Văn Vân đang đứng trước mặt, trong óc mỗi người hiện lên một bóng người, sau đó, bóng người ấy dần dần trùng khớp với người đang đứng trước mặt họ!
“Đúng là anh ta!” cỏ người hoảng sợ kêu lên thất thanh, sau đó không làm chủ nổi bán thân, cơ thế tự động lui về phía sau một bước!
Bóng người đó, sát phạt quyết đoán, hồi đó khi thành danh ở khu vực phía tây đã tạo ra một cơn lốc trong toàn khu Tội Ác. Mà người đứng đầu Phất Lai hiện tại của bọn họ, dường như trước đó đã từng bị Lè Văn Vản phế truất, cuối cùng phải trốn khỏi khu Tội Ác, sống chui rúc trên một đảo nhỏ trong rừng rậm, mãi đến khi Lê Văn Vân rời đi, mới có người dám chạy tới tìm rồi đưa ông ta trở về!
Mà hiện tại, người này lại quay về rồi!
Anh trờ lại đây và cầm theo lệnh bài thánh chủ, hơn nữa còn tìm thẳng tới tận cửa, sau đó… Ra tay.
Có người lặng lẽ lui ra ngoài, lẻn gọi một cuộc điện thoại về cho Phất Lai.
Mà lúc Lê Văn Vân tới đây, anh cũng đã nghĩtới chuyện sẽ để lộ thân phận trước mặt Phất Lai.
Anh bước từng bước, chậm rãi đi về phía Nato.
Nato nghĩtới danh tiếng của Lê Văn Vân khi trước, cả người ngồi bệt dưới đất, trên trán mồ hôi chảy đầm đìa, cơ thê’ thì đang không ngừng run rấy.
‘Tôi…. Tôi…” Miệng anh ta liên tục mấp máy, nhưng lại chẳng thê’ thốt lên lời dù chỉ một chữ, anh ta liên tục lùi về sau, giờ phút này đây, sự sợ hãi đã bao trùm khắp khuôn mặt anh ta!
Anh ta biết rõ, năm năm trước, thời điểm đối đầu với người đàn ông này, bố anh ta đã bị hành thảm hại đến cỡ nào.
“Anh… Bọn họ chỉ là hai kẻ nghèo hèn, tôi không biết… Tôi không biết họ có quan hệ với ngài, tôi…’ Anh ta sợ đến nổi ứa nước mắt, Lê Văn Vân tới gần, Nato lại càng sợ hơn, sợ tới nỗi đái ra quần.
“Đưa người ra ngoài cho tôi.” Lê Văn Vân lạnh giọng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!