Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Cùng lúc đó, một xe tải khác chạy đến, đám người Lại Tuấn nhìn thấy một chiếc xe đầu kéo chở nhiều đồ đạc gia dụng đến đây thì ngấn người ra.
Máy điều hòa, tủ lạnh, bình nóng lạnh, những món đồ như vậy
mà trước đây họ thực sự không dám nghĩ tới.
“Chuyện này… chuyện này là sao?” Lại Tuấn nhìn Lê Văn Vân và hỏi.
“Có lẽ là do bác sĩ Phạm mua, nhưng họ không cho chuyến vào, nói là chưa trá tiền!” Lê Văn Vân xoè tay ra nói.
Lại Tuấn cau mày, đêm qua đám người Lẻ Văn Vân đã kiếm được hơn bổn ngàn, nhưng sổ tiền đó còn lâu mới đủ để mua sẳm những thứ như tủ lạnh này nọ, đám người Lê Văn Vân lấy đâu ra tiền đê’ mua những thứ đó chứ?
Cùng lúc đó, cách đấy không xa, ba người Phạm Nhược Tuyết trở lại với túi lớn túi nhỏ trên tay. Lê Văn Vân khẽ cau mày khi nhìn thấy dáng vẻ của cô và Trương Vãn Hà: “Họ… hình như vừa đánh nhau với người ta.”
Phạm Nhược Tuyết vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng đó, vừa vào đến cửa liền chào hỏi đám người Lại Tuấn, sau đó thanh toán tiền rồi nói: “Lắp ráp hết điều hòa và bình nóng lạnh đi, chuyển hết nệm lên tầng hai, còn điều hoà thì lầp một cái ở tầng hai và một cái thì lắp ở tầng một, phòng này.”
Cô chỉ huy đâu ra đấy.
Chung quanh có không ít hàng xóm nhìn qua, trong mắt đều là sự đố kỵ, phức tạp, có người lại tỏ vẻ mặt không tốt.
Có người la lẻn: “ôi, lão Lại, dạo này phát tài à?”
“Lão Lại, lần này nhặt được báu vật à, mua cho ông nhiều thứ tốt thế?”
Gia đình ba người của Lại Tuấn bước vào phòng, Lại Tuấn lấy ra một điếu thuốc và bát đầu hút, lỏng mày nhíu lại!
ở nơi này, một người nghèo không đủ tư cách mua những thứ này, một là không có khả năng mua, hai là sau khi mua xong rất dễ trở thành mục tiêu, thậm chí có thế bị cướp mất nhà.
Những lời nói của những người xung quanh dường như không phải là lời chúc mừng, mà giống như một lời chế giễu và ghen tị, khiến ỏng ta không khỏi lo láng.
Đồng thời ông ta cũng tự mình tính toán đơn giản, những thứ mà Phạm Nhược Tuyết mua ít nhất cũng phải hai ba vạn, không biết đám người Lẻ Văn Vân lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!
Dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không muốn đụng vào mấy
chuyện kỳ lạ khó hiểu.
Đúng lúc này, Phạm Nhược Tuyết bước vào, ba cô gái đặt một ít thịt và rau đã mua lên bàn, nói với Chu Linh: “Dì Chu, hãy làm những món ăn này! Tôi phải chỉ đạo họ lắp điều hòa nhiệt độ.”
Chu Linh là người nhiệt tình, bà ta vội nói: “Không sao, không sao! Không ngờ các cô lại mua nhiều đồ như vậy.”
Phạm Nhược Tuyết mỉm cười, cô hướng dẫn một người: “Lắp máy điều hòa nhiệt độ ớ phòng này.”
Cô chỉ vào phòng ngủ của Chu Linh.
Chu Linh và Lại Tuấn đều sững sờ trong giây lát, Chu Linh vội nói: “Không được đâu, mọi người cứ lắp trên tầng hai là được. Chúng tôi không cần cái này đâu, đã quen rồi.”
Phạm Nhược Tuyết cười nói: “Dì Chu, cứ thoải mái đi!”
Lại Tuấn cau mày hỏi: “Bác sĩ Phạm, hôm qua Lê Văn Vân mới kiếm được hơn bốn ngàn, mọi người lấy đâu ra tiền đế mua những thứ này vậy?”
Đương nhiên Phạm Nhược Tuyết đẽ suy nghĩtới việc ông ta sẽ hỏi, cô nhỏ giọng nói: “Chúng tôi lấy từ bên ngoài vào một ít đồ trang sức, sau đó bán đi lấy tiền. Mọi người cứ an tâm hưởng thụ đi, sau này mỗi bữa đều sẽ có thịt, cô nhóc còn đang phát triển, vẫn cần phải bổ sung chất dinh dưỡng mới được.”
Nghe Phạm Nhược Tuyết nói, Lại Tuấn bình tĩnh hơn, nhưng nhìn đồ dùng được dọn vào phòng mà trong lòng ông ta vẫn hơi lo lắng.
Lê Văn Vân ngồi bên cạnh vui vẻ quan sát, thỉnh thoảng còn giúp đỡ một tay, chăn nệm đã được thay đối, ít ra ngủ cũng thoái mái hơn rất nhiều.
Phạm Nhược Tuyết cũng có cảm giác đạt được thành tựu tương tự.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!