Thành phố Tội Ác được chia theo hướng và tống cộng được chia thành bốn khu vực, nhưng trong bốn khu vực, người dân càng ớ gần rìa thành phố, hoàn cảnh sống cúa họ càng tệ và họ càng đi bộ về phía trung tâm thì càng tốt. ở khu Đông cũng như vậy, giống như nơi mà đám người Lại Tuấn sổng đều là nhà ngói bình thường chứ chẳng trang hoàng lộng lẫy gì.
Tới trung tâm thành phố, cơ sở hạ tầng sẽ tốt hơn rất nhiều, có trường học và những thứ tương tự, tất nhiên là số lượng trường học rất ít, toàn bộ khu Đỏng chỉ có một ngôi trường, hơn nữa học phí khá đát tiền.
Mà trường học đều do Hodges kiếm soát.
Từ chỗ Lại Tuấn đi qua ba con phố, tên là Phố Tiện Lợi, con phố này có rất nhiều cửa hàng, bán đủ thứ, đồ dùng gia đình, thậm chí còn có một vài siêu thị.
Phạm Nhược Tuyết và Trương Vãn Hà dẫn theo Liều Ngọc chậm rãi đi tới con phố này.
Thời gian còn rất sớm, nhưng đã có rất nhiều người đi trên con phố.
Khoảng một hai ngày nay Liều Ngọc cũng hoàn toàn hiếu rõ nơi này là gì, cô ấy vẫn còn hơi sợ hãi. cứ nẳm tay Phạm Nhược Tuyết và cẩn thận nhìn xung quanh.
Nhưng khi nhìn thấy vài điều thú vị thì một nụ cười đã mất từ lâu trên khuôn mặt của cô ấy lại hiện ra.
Tất nhiên, những người đẹp hàng đầu như Phạm Nhược Tuyết, cộng thêm cô con gái rượu như Liều Ngọc, có vẻ đẹp tựa tiên nữ sánh bước bên nhau thì đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý
của rất nhiều người, đặc biệt là rất nhiều nam giới.
Phạm Nhược Tuyết và Trương Vãn Hà cảm nhận được điều này, nhưng họ không quá chú ý đến mà cứ thế loanh quanh trong một số cửa hàng.
Họ bước vào một cửa hàng bán quần áo và bước ra ngoài với một vài bộ đồ.
Sau đó lại bước vào một cửa hàng nhu yếu phấm.
Họ mua rất nhiều thứ như chăn, nệm, khăn, tủ, máy lạnh, tủ lạnh… máy nước nóng…
Hơn nữa giá cả nơi này khá cao, bên ngoài Phạm Nhược Tuyết cũng là người rất giàu có, có thẻ ngân hàng thế giới, cũng chưa từng có thói quen trả giá.
Chắng bao lâu, cô đã chi hơn hai vạn, hơn nữa còn mua hai cái máy điều hoà nhiệt độ.
“Tiền… hình như không đủ.” Phạm Nhược Tuyết tính toán rồi nhíu mày nói.
Trương Vãn Hà ở bên cạnh suy nghĩ một lát, nhìn quanh rồi nói nhỏ: “Hay là chúng ta tìm một tẽn trùm nho nhỏ, đánh một trận rồi cướp lấy tiền về?”
Là một chiến binh thực hiện nhiệm vụ bên ngoài quanh năm, cũng từng là Người Gác Đêm đã ở lại thành phố Tội Ác một thời gian, cộng với việc cô ấy đã lăn lộn giang hồ với đám Lê Văn Vân vài năm sau khi gia nhập Người Gác Đèm nên Trương Vãn Hà cũng giống như một tên thổ phỉ.
Phạm Nhược Tuyết suy nghĩ nghiêm túc, sau đó lắc đầu: “Lê Văn Vân nói trước khi anh ấy khôi phục chân khí thì chúng ta cố gắng đừng quá huênh hoang, chờ anh ấy khôi phục chân khí rồi cỏ hãy đi cướp.”
Trương Vãn Hà gật đầu và nói: “Cũng có lý. Trước đây lão đại đã đâc tội với rất nhiều người ở thành phố Tội Ác, nếu thân phận cúa anh ấy bị lộ thì quả thật sẽ bị trả thù. Chúng ta vần nèn khiêm tốn một chút, đế họ kiếm thêm tiền hãy mua vậy.”
Sau khi nói xong, Phạm Nhược Tuyết bước tới trước mặt chủ cửa hàng, nói: “Có thế giao hàng đến tận nhà không? Chúng tôi không thế chuyến những thứ này!”
“Không thành vấn đề.” ông chủ cửa hàng này vui mừng khôn xiết, ông ta không phải ông chủ mà là bán dựa trên trích phần trăm.
Phạm Nhược Tuyết đâ mua hơn hai vạn, tiền hoa hồng của ông ta cũng rất nhiều.
“Đương nhiên là có thể giao hàng tận nơi rồi, giao tận nơi mới trả tiền cũng được.” Chủ cửa hàng cười nói: “Người đẹp, cho chúng tôi địa chỉ đi.”
Phạm Nhược Tuyết gật đầu, sau đó ghi lại địa chỉ, sau khi chú cửa hàng nhìn thấy địa chỉ thì cau mày nói: “Khu ổ chuột?”
Sau đó ông ta nghi ngờ nhìn Phạm Nhược Tuyết, cau mày nói: “Các cô mua nhiều như vậy, có khi nào không trả nối không đấy?”