“Chẳng lẽ Tịch Tịch nhà tôi không xinh đẹp sao?” Đỗ Thương Bắc nghi ngờ
hỏi.
Lê Văn Vân lắc đầu nói: “Không phải vậy, Đỗ Tịch Tịch quả thực rất xinh đẹp, thậm chí trong số những người phụ nữ tôi đã gặp, cô ấy có thể xếp hàng đầu.”
“Vậy là do tính tình con bé không tốt?” Đỗ Thương Bắc lại hỏi.
“Cũng không phải.” Lê Văn Vân nói: “Tính cách cô ấy còn khá tốt. Bình thường đối xử với người khác rất lạnh lùng, nhưng đối với người thân quen lại rất thông minh tinh quái. Rất thú vị.”
“Vậy thì tại sao cậu lại không có cảm giác gì.” Đỗ Thương Bắc thở dài nói: “Trịnh Hòa kia theo đuổi Tịch Tịch bao nhiêu năm, ngoài việc tôi không đồng ý ra thì Tịch Tịch cũng rất ghét cậu ta. Cậu ta vắt óc suy nghĩ muốn mời Tịch Tịch ăn một bữa cơm còn không được.”
“Còn cậu, cậu là một trong những người con trai mà mấy năm nay Tịch Tịch ở gần nhất, hơn nữa rõ ràng con bé cũng có chút hảo cảm với cậu.” Đỗ Thương Bắc nói: “Hay là tôi làm chủ, để hai đứa kết hôn trước, sau này lại từ từ vun đắp tình cảm?”
Cả người Lê Văn Vân ngây ngốc, Đỗ Thương Bắc sốt sắng muốn gả con gái quá rồi đấy!
“Nói sao nhỉ, chú Giang, ngài đừng lo lắng về hôn nhân của con gái mình nữa. Cô ấy xinh đẹp như vậy, lại có chỗ dựa lớn như ngài, đúng là Bạch Phú Mỹ tiêu chuẩn. Chỉ cần cô ấy muốn, đàn ông muốn xếp hàng có thể xếp vòng quanh thành phố Giang đó.” Lê Văn Vân nói.
“Ai!” Đỗ Thương Bắc thở dài nhả ra một hơi khói thuốc: “Tôi đang lo lắng chuyện này đấy. Đã nhiều năm như vậy, tôi chưa từng thấy con bé có bạn trai, xung quanh con bé, hình như chỉ toàn là nữ giới.”
Nói đến đây, ông ấy nhìn Lê Văn Vân rồi lặng lẽ ghé sát lại gần và nói: “Bây giờ tôi còn nghi ngờ liệu có phải con bé có xu hướng đồng tính luyến ái không. Hay là khi nào cậu giúp tôi kiểm tra xem, gạo nấu thành cơm rồi tiện thể kết hôn luôn!”
“Mẹ nó!” Lê Văn Vân kinh ngạc nhìn ông ấy nói: “Chú Giang, suy nghĩ của ngài quá phóng khoáng rồi đấy!”
“Khụ khụ, bắt kịp thời đại mà, sao cậu không cân nhắc kỹ xem?” Đỗ Thương Bắc nhìn Lê Văn Vân nói: “Dù sao, tôi khá hài lòng với cậu đấy.”
Lê Văn Vân nhìn ông ấy, cười một cách kỳ quái nói: “Vậy tôi sẽ cân nhắc một chút!”
Đỗ Thương Bắc VỖ VỖ vai Lê Văn Vân nói: “Cố lên!”
Nói xong ông ấy dập tàn thuốc, rời khỏi khu vực hút thuốc.
Lê Văn Vân nhìn bóng lưng Đỗ Thương Bắc mà lắc đầu.
Năm giờ, Đỗ Tịch Tịch đúng giờ tan làm, cô ấy đưa Diệp Mộng và Trần Âm Âm cùng nhau rời khỏi công ty.
Đương nhiên Lê Văn Vân không trực tiếp rời đi, tuy theo lý mà nói anh cũng tan làm rồi, nhưng hiện tại tất cả Người Gác Đêm ở thành phố Giang đều đã rời đi, anh phải đảm bảo an toàn cho Đỗ Tịch Tịch, cho nên vẫn luôn âm thầm đi theo ba cô gái.
Trên đường đi, Trần Âm Âm đang điên cuồng thuyết phục Đỗ Tịch Tịch khai trừ Lê Văn Vân, bảo cô ấy không qua lại với Lê Văn Vân.
Đỗ Tịch Tịch chỉ qua loa lấy lệ!
Ba cô gái đi dạo trung tâm thương mại một vòng, ăn một số đồ ăn vặt rồi trở về nhà mình!
Trong nhà của Đỗ Tịch Tịch có mười vệ sĩ, tương đối an toàn, đợi sau khi Đỗ Tịch Tịch trở về nhà, Lê Văn Vân mới thở phào nhẹ nhõm, anh định trở về cư xá Hoa Viên trước, chuyển quần áo của mình vào trước.
Sau khi gọi điện cho Trần Vũ nói rõ tình hình, Trần Vũ ngay lập tức đồng ý.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!