Nơi này không có người tốt gì cả.
Nơi này cũng không có quy tắc gì.
Lúc này, một chiếc xe hơi màu đen lái đi vào trong khu Tội Ác, người lái xe là một người phụ nữ trung niên. Ngồi ở bên ghế phụ chính là Doãn Thi Đan, cô ta đang soi gương trong xe để trang điểm.
Mà người ngồi ghế đằng sau chính là Liễu Ngọc, cả người đang run cầm cập, bộ dáng nơm nướp lo sợ, không dám nói lời nào.
“Hừ, không ngờ đấy, Thi Đan, năm năm trước cô lao tâm khổ tứ mới chạy trốn ra khỏi nơi này, kết quả loanh quanh năm năm sau cô lại chạy về đây.” Người phụ nữ trung niên đang lái xe lên tiếng: “Mấy chị em chúng tôi hiện giờ đang còn sống thật sự quá ít.”
“Tôi cũng không muốn đâu.” Doãn Thi Đan cất hộp phấn đi, thở dài một hơi nói: “Nhưng mà thân phận của tôi bị người ta phát hiện rồi…”
“Cô gái nhỏ này là thế nào đây?” Bà ta chỉ vào Liễu Ngọc hỏi.
“Haiz đừng nói nữa, trước kia cô ta là hàng xóm với tôi, kết quả có lẽ là duyên phận, vậy mà cô ta lại là em họ của cái tên đã từng khiến cho khu Tội Ác đảo lộn long trời lở đất kia.” Doãn Thị Đan thở dài nói: “Mà không biết tại sao người này lại có xích mích với người của gia tộc Demps, còn tôi cơ duyên trùng hợp thế nào lại bị người của gia tộc Demps nhận ra. Nên là dưới sự yêu cầu của bọn họ, tôi không thể không dẫn cô gái này quay lại khu Tội Ác.”
“Cô điên rồi.” Người phụ nữ trung niên kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Người của gia tộc Demps hay Người Gác Đêm Số Không kia, đây là những người mà cô có thể dây vào đâu.”
“Đúng vậy, tôi không dây vào được.” Doãn Thị Đan thở dài nói: “Thế nên không phải tôi đang tìm đến chị hay sao? Tôi đến chỗ của chị trốn một thời gian.”
“Còn cô gái này thì sao? Lẽ nào cố định để cô ta đến chỗ tôi bán nghệ à? Trông thì cũng xinh xắn ra phết, có điều tôi không dám chọc vào vị kia đâu.” Người phụ nữ trung niên vội vàng nói.
“Dừng xe đã” Doãn Thị Đan mỉm cười, đợi xe đỗ lại, cô ta nhìn về phía Liễu Ngọc nói: “Vốn dĩ tôi nên giao cô cho người của gia tộc Demps mới phải. Nhưng mà dẫu sao tôi cũng coi như quen biết cô, mục đích bọn họ để cho cô đến nơi này cũng chỉ là vì ép buộc Lê Văn Vân đến đây mà thôi. Nhưng tôi không ngờ rằng người xem mắt với tôi lại là vị kia, người đã từng là Người Gác Đêm Số Không.”
Liễu Ngọc nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng mà những gì đã trải qua trong hai ngày này đã khiến cho tinh thần cô ấy sắp sụp đổ.
“Có điều đã từng quen biết với nhau, tôi cũng không muốn thấy cô chết đi. Cô đã tới khu Tội Ác, bên phía Demps kia có lẽ cũng đã đạt được mục đích rồi.” Doãn Thi Đan cười nói: “Về phần cô có sống sót được trong khu Tội Ác này hay không thì phải trông cậy vào bản thân cô rồi.”
Sắc mặt Liễu Ngọc biến đổi nói: “Doãn Thi Đan, rốt cuộc cô muốn làm gì thế? Cô đưa tôi về được không…?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!