Lê Văn Vân lạnh nhạt nhìn ông ta: “Ông nói xem có ý gì? Nếu như ông cũng đã nói rồi, Liễu Ngọc bị các ông áp tải tới khu Tội Ác, khu Tội Ác các ông cũng không liên lạc được thì người đầu sỏ gây tội như ông ở cái chốn Lâm Hải này, ông cảm thấy ông có thể sống sót mà đi ra ngoài được không?”
Sắc mặt Flore Demps đột nhiên biến đổi nói: “Lê Văn Vân, tôi là người của gia tộc Demps, lẽ nào anh muốn giết tôi sao?”
Lê Văn Vân lạnh nhạt nói: “Thu một chút lợi ích mà thôi. Đợi tôi ra khỏi khu Tội Ác, tôi sẽ đưa thằng chó già bố ông đến gặp ông.”
Nghe thấy lời này của Lê Văn Vân, cả người Flore Demps dựng ngược lông tơ.
Lúc này ông ta mới hoàn toàn ý thức được, người đứng trước mặt này đã từng kinh khủng đến mức nào.
Ông ta nhìn quanh bốn phía, qua một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Lê Văn Vân, tôi đã biết tình trạng cơ thể của anh, anh đừng có giả vờ nữa. Hiện tại trong cơ thể anh chẳng có một chút chân khí nào cả.”
“Đối phó với kẻ rác rưởi như ông cần gì đến tôi phải ra tay” Lê Văn Vân bĩu môi nói.
“Rầm rập..” Đúng vào lúc này, bên ngoài chợt vang lên tiếng bước chân ào ào, một người xông vào trong này quát lớn: “Đội trưởng, xảy ra chuyện rồi.”
“Hả?” Lông tơ trên người Flore Demps nháy mắt dựng ngược lên.
“Tần Quốc Thành dẫn theo rất nhiều Người Gác Đêm Hoa hệ đang chặn ở bên ngoài.” Người
vừa mới vào bật thốt lên.
Sắc mặt Flore Demps hơi biến đổi, ông ta bỗng nhiên nhìn về phía Lê Văn Vân, nói: “Vậy mà anh lại không đến một mình.”
“Tại sao tôi phải đến một mình?” Lê Văn Vân cười tủm tỉm nhìn ông ta: “Tôi chưa bao giờ giao quyền chủ động vào trong tay đối phương, cho dù là tôi chết”
Sắc mặt Flore Demps khó coi đến cực điểm, khí chất quý tộc trên gương mặt ông ta hoàn toàn biến mất. Ông ta trợn trừng mắt quát lên với Lê Văn Vân: “Lê Văn Vân, anh nên hiểu rõ tình hình hiện tại, tôi muốn giết anh dễ như trở bàn tay. Hơn nữa nếu như anh ra tay với tôi, động tĩnh lớn như vậy anh không sợ người khác biết được hay sao?”
Lê Văn Vân cười nhạo một tiếng nói: “Ông ra tay thử xem nào?”
“Lê Văn Vân, có phải anh thật sự cho rằng tôi không dám giết anh không. Bây giờ anh lập tức bảo bọn họ rút hết đi, nếu không anh có thể sẽ chết ở đây đấy, cùng lắm thì cá chết lưới rách” Flore Demps cười khẩy nói.
“Người của các ông ở đây không ai đi đâu được hết.” Lê Văn Vân cười nhạt.
“Tân Quốc Thành còn chẳng giữ chân được tôi, nếu anh đã muốn giết tôi thì đừng có trách tôi vô tình. Đến lúc đó cho dù là bên trên điều tra thì tôi cũng là tự vệ.” Trên khuôn mặt Flore Demps lộ ra vẻ hung ác, sau đó ông ta nghiến răng nói: “Giết chết anh ta cho tôi.”
“Cạch.”
Vừa mới dứt lời, một người ở bên cạnh đã lập tức rút đao lao về phía Lê Văn Vân.
“Đoàng.”
Đúng vào lúc này một tiếng xé gió và tiếng đạn vụt qua, tên kia đang vọt về phía Lê Văn Vân còn cách khoảng ba mét, bỗng nhiên cả người bay ngược ra ngoài.
Một viên đạn đã bắn xuyên qua đầu kẻ đó.
Cả người tên này nên mạnh xuống đất, đầu bị bắn vỡ tung tóe, máu tươi chảy ròng ròng, rõ ràng đã chết tươi.
Thực tế đối với Người Gác Đêm mà nói, đạn thường đối với bọn họ không có quá nhiều tác dụng. Khi đạt tới đỉnh cấp, bọn họ đã có thể đạt tới mức đạn bắn mà không bị thương.
Nhưng mà súng bắn tỉa này của Lý Thu, trên thế giới này chỉ có chín khẩu, dù là bản thân cây súng hay là viên đạn, chúng đều được chế tạo đặc biệt, cho dù là siêu cấp cũng không thể nào cản được!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!