Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Quan trọng là lần này, Đỗ Dĩ Húc đang đứng bên cạnh anh ta. 

Đỗ Dĩ Húc là ai cơ chứ, ông nội cậu ta là Đỗ Tắc Thành đấy. 

Nghe Cố Bạch nói thế, Lê Văn Vân không khỏi mỉm cười, cũng không để tâm cho lắm, bởi vì trong mắt bọn họ, quả thật dù là Trịnh Cường hay Đỗ Dĩ Húc cũng chỉ mấy thằng ranh con, bởi vì trong nhà có chút tiền và quyền lực, nên đi sinh sự khắp nơi. 

Nghe thấy những lời này, mặc kệ là Đỗ Dĩ Húc và Trịnh Cường thì sắc mặt đều không nén được giận. 

Đỗ Dĩ Húc nhìn chằm chằm Cố Bạch bằng ánh mắt nóng rực. 

“Cậu nhìn cái gì mà nhìn? Nếu cậu không phục thì chúng ta ra đấu với nhau đi.” Cố Bạch khiêu khích nói. 

Thấy Cố Bạch hống hách như vậy, hơn nữa Long Nhã Lâm cũng đang ở đây, nên sắc mặt Đỗ Dĩ Húc u ám nhìn Cố Bạch hỏi: “Anh là ai?” 

Anh ta theo bản năng cho rằng có lẽ Cố Bạch sẽ có chút lại lịch, dù sao thì Long Nhã Lâm cũng đang ở đây, cho nên người có quan hệ với Long Nhã Lâm, chắc sẽ có chút bản lĩnh gì đấy. 

Cố Bạch khinh thường nói: “Cậu đừng quan tâm ông đây là ai, nếu cậu không dám đấu thì mau cút đi đi, với bộ dạng của các cậu mà cũng muốn lên lầu sáu sao?” 

“Quản lý Hà, dẫn đường đi!” Lê Văn Vân phớt lờ bọn họ, rồi lạnh nhạt nói. 

Có thể là vì kiêng dè bối cảnh của Đỗ Dĩ Húc và Trịnh Cường, nên trên mặt quản lý Hà hiện lên vẻ khó xử, chủ động giải thích với hai người: “Chuyện này là do ông chủ của chúng tôi chủ động cho bọn họ đi lên tầng sáu để dùng bữa, vì vậy tôi rất xin lỗi!” 

Trịnh Cường và Đỗ Dĩ Húc nghe xong thì đồng thời liếc nhìn nhau, lần này bọn họ không nói gì nữa. 

Lê Văn Vân cũng không để tâm đến hai người, mà đi theo sau quản lý Hà đi lên tầng sáu. 

Thấy bọn họ đã rời đi rồi, sắc mặt của Đỗ Dĩ Húc và Trịnh Cường đều cực kỳ khó coi, Đỗ Dĩ Húc trầm ngâm hỏi: “Trịnh Cường, rốt cuộc Lê Văn Vân này là ai? Anh ta thật sự đã hôn Nhan Như Tuyết của tôi à?” 

“Nếu không thì tôi phải đi gây sự với anh ta làm gì?” Trịnh Cường mắng: “Hôm đó chính tại tôi đã nghe thấy Nhan Như Tuyết nói, Lê Văn Vân phải là người đàn ông chăm sóc cho cô ấy cả đời, giữa hai chúng ta tranh giành với nhau thì thôi đi, nếu Như Tuyết coi trọng ai trong hai chúng ta cũng được hết, nhưng Lê Văn Vân kia là cái thá gì, không ngờ anh ta cũng chạy tới tranh giành với chúng ta.” 

“Hơn nữa cái tên lúc nãy hống hách như vậy, anh nhịn được ư? Anh cứ để cho bọn họ đi như thế sao?” Trịnh Cường mắng. 

Vẻ mặt của Đỗ Dĩ Húc hơi khó coi, một lúc sau, anh ta mới lên tiếng: “Tôi lớn như thế này rồi nhưng chưa bao giờ bị ai mắng mỏ, kể cả ông nội tôi. Tôi không quan tâm anh ta là ai, nhưng hôm nay tôi phải trút được cơn giận này!” 

Dứt lời, anh ta thở dài nói: “Anh hãy đi gọi toàn bộ cao thủ đào tạo trong nhà các anh tới đây, đợi lát nữa bọn họ rời đi thì chặn đường bọn họ lại.” 

“Toàn bộ cao thủ luôn sao?” Trịnh Cường sửng sốt. 

“Ừm, ít nhất là năm sáu tên đỉnh cấp” Đỗ Dĩ Húc nói: “Tên mới lên tiếng ban này cũng là một cao thủ, hơn nữa anh ta còn mạnh hơn tôi.” 

“Vậy tôi sẽ gọi bọn họ đến đây ngay, mu nội nó, tôi cũng muốn lên tầng sáu ăn cơm.” Trịnh Cường nói. 

Đỗ Dĩ Húc lắc đầu nói: “Ông nội tôi đã nói rồi, mặc kệ tôi quần là áo lượt đến cỡ nào cũng được, nhưng không được phép động vào Tam Hợp Lâu. Nếu tôi bị ăn quả đắng ở đây thì ông ấy cũng sẽ không giúp tôi.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!