Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

 

Theo cách nói của cô thì Lê Văn Vân hơi không thành thật. 

Bắt đầu từ ngày thứ hai, cô lựa chọn ngủ cùng phòng khách với Lý Giai Dao. 

Ghế dựa trong phòng khách kéo ra hoặc thả xuống đều có thể sử dụng như một chiếc giường, nên hai người ngủ hoàn toàn không thành vấn đề. 

Dưới sự chữa trị của Phạm Nhược Tuyết và một số thuốc chữa bệnh do Người Gác Đêm đặc chế, mấy ngày sau đó, vết thương của Lê Văn Vân đã lành lại với tốc độ cực kỳ nhanh. 

Có mấy vết thương gần như đã lành lại, mặc dù có mấy vết thương sau một tý, nhưng cũng đã lành lại không ít. 

Tình trạng sức khỏe của Lê Văn Vân đã khôi phục rất nhiều, nhưng tâm trạng anh vẫn không 

vui. 

Tính ra từ lúc tuôn ra gần chết đến bây giờ đã gần mười ngày rồi, trước đây trong quá trình anh sử dụng tuôn ra gần chết thì lần nhanh nhất là bảy ngày đã hoàn toàn bình phục rồi. 

Chậm nhất cũng chỉ mất tầm nửa tháng mà thôi. 

Mà tốn nửa tháng là chỉ chân khí trong người anh hoàn toàn khôi phục, nhưng lần này đã qua gần mười ngày rồi, nhưng cơ thể anh vẫn trống rỗng, chẳng hề khôi phục chút chân khí. 

Cũng may là bây giờ anh đã có đi lại bình thường không còn vấn đề gì to tát, nhưng không thể đi quá lâu mà thôi. 

Đây cũng là điều Lê Văn Vân lo lắng nhất, anh cảm thấy… hình như mình hơi giống người bình thường. 

Năm ngày sau, mới sáng sớm anh đã bị Phạm Nhược Tuyết gọi dậy, sau khi anh tỉnh dậy, Phạm Nhược Tuyết liền thay thuốc mới cho anh, rồi nhìn tình trạng vết thương nói: “Hai ba ngày nữa là anh có thể cắt chỉ rồi.” 

Rất nhiều vết thương trên người anh đều khá sâu, nên đều phải may lại. 

Lê Văn Vân gật đầu đáp: “Nhưng… chân khí vẫn chưa khôi phục.” 

“Anh đừng sốt ruột” Phạm Nhược Tuyết nói: “Sớm muộn gì cũng khôi phục thôi.” 

Lê Văn Vân cau mày không nói gì nhiều, Phạm Nhược Tuyết nói: “Anh hãy thức dậy rồi mau đi rửa mặt đi, chúng ta phải xuất phát tới khách sạn rồi.” 

Lê Văn Vân gật đầu, rồi xuống giường thay đồ. 

Quần áo đều là đồ mới, bởi vì đồ của Lý Vân không vừa khít như vậy, sau khi anh thay đồ xong thì Phạm Nhược Tuyết đi tới rửa mặt cho anh. 

Trên thực tế, trong mấy ngày nay, Phạm Nhược Tuyết là bác sĩ chữa trị chính cho Lê Văn Vân, cũng là bảo mẫu của anh, toàn bộ việc ăn uống ngủ nghỉ đều do cô chăm sóc, kể cả việc tắm rửa, vì không cho Lê Văn Vân chạm vào vết thương, nên cô đã đích thân lau mình cho Lê Văn Vân, 

Quá trình này hai người làm rất tự nhiên, dù gì lúc trước Lê Văn Vân bị thương cũng do Phạm Nhược Tuyết xử lý mọi chuyện giúp anh. 

Lý Vân và Lý Giai Dao đều rất vui vẻ, hai người đóng gói rất nhiều thứ. 

Sau buổi tiệc rượu, bọn họ định không quay về đây nữa, mà định đi thẳng tới Yên Kinh cùng mấy người Lê Văn Vân, 

Còn bên Hàn Phượng cũng định đi cùng mấy người Lê Văn Vân, nhưng bọn họ cần nhiều thời gian để thu dọn hơn, về phần nhà ở Yên Kinh, Lê Văn Vân đã nhờ Hoàng Gia Gia thu xếp ổn thỏa giúp bọn họ rồi, còn bên Hàn Phượng, Lê Văn Vân đã mua cho họ một căn nhà lớn khoảng một trăm tám mươi mét vuông, đợi mấy người Hàn Phượng tới Yên Kinh rồi, anh sẽ sắp xếp cụ thể công việc cho người nhà bà ta. 

Còn bên Lý Vân, tất nhiên tình huống sẽ khác. 

Lê Văn Vân định để hai người Lý Vân và Lý Giai Dao sống thẳng bên mình. 

Bọn họ xách đồ đi tới bên đường, có một chiếc xe việt dã đang đậu ở đó. 

Là xe của Phạm Nhược Tuyết. 

Tình trạng sức khỏe của Lê Văn Vân đã đỡ hơn nhiều, nên ngồi xe cũng chẳng có gì to tát, sau đó Phạm Nhược Tuyết lái xe chạy tới khách sạn. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!