“Két két…”
Tiếng thắng xe vang lên, xe ngừng ngay bên cạnh Hoàng Thi Kỳ.
Đây là xe thể thao cực kỳ sang trọng, nếu đặt ở thành phố bên ngoài, e rằng phải có giá trên nghìn vạn mới có thể sở hữu được.
Ở trên xe có hai người nước ngoài đang ngồi, người đàn ông trung niên ngồi ở ghế lái nói lưu loát bằng tiếng Anh: “Ôi cha, chào cô em xinh đẹp!”
Lúc nói câu này, trên mặt ông ta lộ ra vẻ hưng phấn chẳng hề giấu giếm, ông ta liếm môi nói: “Cô em, sao thế? Em muốn tới khu Tội Ác à, em hãy hầu hạ tụi anh thoải mái đi, rồi tụi anh sẽ đưa em qua đó”
Hoàng Thi Kỳ không nói gì, cô ta mỉm cười với hai người, rồi dứt khoát vươn tay ra, kéo người đang ngồi trên ghế lái ra ngoài.
“Khà khà!” Người ngồi ở ghế phụ cũng nhanh chóng bước xuống xe, cười toe toét nói: “Cô em nóng bỏng, anh thích.”
Rồi… một trận thượng cẳng chân hạ cẳng tay vang lên, chẳng mấy chốc, xe lại khởi động lần nữa, để lại hai người nước ngoài mặt mũi sưng vù nằm nức nở dưới đất, đồng thời chửi ầm lên bằng tiếng Anh.
“Fuck! Fuck!”
Hoàng Thi Kỳ lái chiếc xe đã cướp được, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Đây là quy tắc của khu Tội Ác, cá lớn nuốt cá bé, biển số xe gì đó đều là đồ giả, hoàn toàn không có tác dụng.
“Không biết mấy người quân đoàn trưởng nghĩ gì mà lại đưa mấy người Ngô Nghiêu tới đây, hy vọng bọn họ không sao” Hoàng Thi Kỳ nói: “Đây là khu Tội Ác đấy, không có một người tốt.”
Tất nhiên Lê Văn Vân hoàn toàn không biết tình huống ở khu Tội Ác, lúc này anh đang nằm ngủ say như chết.
Dù gì hôm sau cũng không cần phải đi làm, nên anh cũng chẳng để tâm, đợi anh thu thập hết xương rồng bên Yên Kinh rồi, anh định đi tìm người của gia tộc Demps để báo thù.
Sáng hôm sau, anh bị tiếng chuông điện thoại báo thức, anh cầm lên xem thì phát hiện ra đã hơn mười giờ sáng rồi.
Là Quách Khải Thụy gọi tới, anh nghĩ có lẽ chuyện xương rồng của nhà bọn họ đã có tin tức rồi.
Lê Văn Vân nhanh chóng nghe máy, sau khi cuộc gọi được kết nối, Lê Văn Vân liền hỏi: “Sao thể? Là chuyện của xương rồng à?”
Quách Khải Thụy hơi lúng túng đáp: “Lê Văn Vân, cậu muốn biết cụ thể thì hãy tới công ty chúng tôi đi.”
“Được, vậy tôi sẽ tới đó ngay” Lê Văn Vân nói.
Anh ngồi dậy khỏi sofa, rồi vò đầu của mình, lúc này anh đã ngủ một giấc nên cả người đã hoàn toàn khôi phục lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!