Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Nói xong, anh ta liếc mắt nhìn Tạ Vân một cái, nói: “Tạ Vân, tuy rằng cậu là người của nhà họ Tạ, nhưng từ khi quen biết tôi, tôi vẫn luôn coi cậu như em trai, cho nên hôm nay tôi mới cho cậu tới chứng kiến. Nhưng chuyện về ông tổ của chúng tôi, tốt nhất cậu nên để nó thối rữa ở trong bụng đi. Nếu cậu dám tiết lộ ra ngoài một chữ, tôi không bảo đảm cho cậu được đâu!” 

Vẻ mặt Tạ Vân khẽ run lên, sau đó vội vàng gật đầu nói: “Đừng lo lắng, tôi chắc chắn sẽ không nói ra ngoài dù chỉ một chữ.” 

Bấy giờ Lý Thiên Vũ mới gật đầu hài lòng nói: “Chuẩn bị cho tốt đi, nghe tiếng kêu thảm thiết của Lê Văn Vân, chờ thằng đó bị đánh đến nửa chết nửa sống rồi, chúng ta sẽ đi qua từ từ làm nhục tụi nó. Tôi đã nói với ông tổ tôi rồi, chờ trừng trị Lê Văn Vân rồi sẽ giao cho chúng ta. Thứ tạp nham này mà cũng có tư cách đứng chung một chỗ với Long Nhã Lâm ư?” 

Tạ Vân gật đầu nói: “Đúng vậy, còn cả Giai Kỳ nữa!” 

Bên trong phòng, cửa phòng vừa đóng lại, ánh mắt của Lê Văn Vân liền hơi nhướng lên, nhìn về phía Lý Đông Dã rồi nói: “Trong tình huống này, thương lượng không thành, định ép buộc rồi sao?” 

“Cậu có thể lý giải như vậy.” Lý Đông Dã nhẹ giọng nói: “Đương nhiên, tôi đã cho bà ta một tỷ, hiện tại bà ta cũng không cần. Vậy thì không có một tỷ nữa, chỉ có một ngàn vạn thôi!” 

Nói xong, ông ta nhìn Lê Văn Vân nói: “Còn cậu! Cậu tát con trai tôi một cái, con trai tôi bị đánh, thân làm cho tất nhiên cần phải ra mặt trả lại công bằng cho nó mới được. Mặt của nhà họ Lý tôi không dễ đánh như vậy đâu.” 

“Vậy thì ông dự định làm như thế nào chứ?” Lê Văn Vân bình tĩnh hỏi. 

Anh nhìn về phía đám người Lý Đạo Nhiên ở phía đối diện. 

Bốn người Lý Đạo Nhiên, Lý Phong đều mang vẻ mặt mong đợi, như thể đang mong chờ sự sỉ nhục tiếp theo dành cho Lê Văn Vân! 

“Rất đơn giản” Lý Đông Dã nói: “Cậu đã tát mặt Đạo Nhiên, vậy thì thành thật chút, quỳ xuống xin tha trước mặt Đạo Nhiên, sau đó đưa mặt qua, để Đạo Nhiên đánh mấy bạt tai. Nó vừa lòng, chịu tha thứ là được rồi.” 

Lê Văn Vân bật cười, trên mặt mang theo nụ cười tươi. Anh nhìn vẻ mặt đắc ý của Lý Đạo Nhiên, sau đó cười tủm tỉm nói: “Nếu tôi không đồng ý thì sao?” 

Lý Đông Dã siết chặt chiếc nạng trong tay, nhìn Lê Văn Vân nói: “Nếu bây giờ cậu xin lỗi thì có lẽ còn có thể giữ lại một cái mạng, nếu cậu không xin lỗi thì có thể mất cả mạng. Thiên tài như vậy, được đỉnh cấp ở độ tuổi như thế, mất mạng thì rất tiếc. Ồ, đúng rồi, Long Ưng Đài không cứu được cậu đâu!” 

“Cậu nhóc, đỉnh cấp không phải là bất khả chiến bại trên thế giới này.” Lý Đông Dã nhẹ giọng nói. 

Nói xong, từ trong cơ thể ông ta bạo phát một cỗ khí thế, một cỗ áp lực vô hình nổi lên từ trên người ông ta. Ánh mắt ông ta chậm rãi nâng lên, nhìn về phía Lê Văn Vân, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt. 

Quả nhiên, siêu cấp! 

Biểu cảm của Lê Văn Vân chìm xuống, hơn nữa khí thế mà ông ta triển lộ ra hoàn toàn không kém hơn Giản Hưng! 

Lê Văn Vân cười nói: “Siêu cấp sao?” 

“Coi như cậu có chút kiến thức, cho nên, quỳ xuống đi!” Ánh mắt Lý Đông Dã trầm xuống! 

Lê Văn Vân thở ra một hơi, đứng lên. 

Bên cạnh, Lý Phong giễu cợt: “Chậc chậc chậc, không phải cậu rất cuồng vọng sao? Tôi còn tưởng xương cậu cứng lắm chứ? Bây giờ biết phải quỳ xuống xin lỗi rồi à. Tôi nói cho cậu biết, đã quá muộn rồi!” 

Lê Văn Vân khẽ liếc ông ta một cái, sau đó lại nhìn về phía Lý Đông Dã nói: “Siêu cấp sao? Haiz… không phải chỉ là siêu cấp thôi à?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!