Lê Văn Vân nghe Hoàng Tông Thực xác nhận bàn gật đầu đáp: “Vậy thì được, tôi biết rồi ông Hoàng, để hôm khác tôi tới thăm ông. À đúng rồi, bác sĩ Phạm và Hoàng Thi Kỳ đều đã rời khỏi Yên Kinh.”
“Tôi biết chuyện đó rồi, hai người họ có nhắn tin cho tôi.” Hoàng Tông Thực nói: “Cũng bình thường thôi mà, mấy người luôn phải đi khắp nơi trên thế giới để làm nhiệm vụ.”
Lê Văn Vân hàn huyên với ông mấy câu rồi cúp điện thoại, xoa cằm suy nghĩ, sau đó lại gọi điện cho Long Ưng Đài.
Với tư cách là người phụ trách của Ám Võng, hẳn là Long Ưng Đài có rất nhiều tư liệu ở Yên Kinh.
Điều khiến Lê Văn Vân thấy ngạc nhiên là cách nói chuyện của Long Ưng Đài lại khá giống với Hoàng Thông Thực.
Lê Văn Vân cũng thấy chuyện này tương đối bình thường, điều mà Người Gác Đêm chú ý đến là người của thế giới ngầm. Minh sùng chỉ mở một Tam Hợp Lâu, bình thường cũng khá khiêm tốn ẩn mình, mặc dù không biết sao anh ta lại không qua lại với người của Yên Kinh nhưng có vẻ như anh ta cũng không gây ra bất kỳ rắc rối nào. Người bên Ám Võng cũng sẽ không chú ý đến anh ta.
Điều này khiến Lê Văn Vân thấy hơi bất lực.
Có vẻ như việc gặp ông chủ này một lần thôi cũng trở nên khá rắc rối.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì anh vẫn quyết định đến Tam Hợp Lâu một chuyến.
Lê Văn Vân lái xe, chậm rãi lái về phía Tam Hợp Lâu, lúc anh đến đó đã gần một rưỡi chiều.
Lúc này thể mà vẫn có người ngồi ăn ở Tam Hợp Lâu, có thể thấy công việc kinh doanh ở nhà hàng này rất tốt.
Lúc vừa đến đó, Lê Văn Vân thấy hơi ngạc nhiên vì anh nhìn thấy ở chỗ cửa có vài người đang chậm rãi bước ra.
“Tổng giám đốc Vân, hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ” Một cô gái đeo kính, trông có vẻ khá ôn hòa cười nói.
Bên cạnh cô là một người đàn ông trung niên béo bụng. Ngoài hai người họ ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi khác, trông có vẻ như là thư ký của người đàn ông trung niên kia.
Tổng giám đốc Vận cười nói: “Chuyện nhỏ thôi, đối với tôi mà nói thì chút tiền này cũng chẳng đáng là bao, có thể hợp tác với ngân hàng Tân Hải các cô cũng là niềm vinh hạnh của chúng tôi. Tất nhiên, giám đốc Đặng à, về chuyện hợp tác vẫn còn một số chi tiết cần bàn bạc, buổi tối sau khi tan làm, tôi thấy chúng ta có thể bàn kỹ hơn và ra quyết định. Tôi ở…”
Đúng vậy, cô gái kia chính là Đặng Hân Hân.
Đặng Hân Hân cười nói: “Xin lỗi ông, buổi tối tôi còn có việc khác, ngày mai chúng ta hãy thảo luận những vấn đề cụ thể nhé.”
Tổng giám đốc Vân cau mày nói: “Giám đốc Đặng, mặc dù ngân hàng Tân Hải là một ngân hàng rất tốt, nhưng chuyện công việc vẫn phải có một chút tầm nhìn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!