Bên trong căn phòng, người thanh niên chậm rãi quay đầu lại nhìn chằm chằm Lê Văn Vân.
Dùng mông để nghĩ cũng biết người đàn ông trước mặt này có mối quan hệ không bình thường với Nhan Như Tuyết, vừa rồi qua cuộc trò chuyện giữa hai người cũng nghe ra được mùi vị không bình thường.
Thanh mai trúc mã? Đính ước từ bé? suốt đời suốt kiếp?
Bây giờ những lời nói mập mờ của Nhan Như Tuyết khiến người đàn ông đang cầm hoa này bắt đầu nổi cơn tam bành!
“Bich.”
Anh ta ném thẳng bó hoa về phía Lê Văn Vân, hai mắt trợn trừng, dường như anh ta là một người rất dễ nổi giận, lúc này đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Lê Văn Vân rồi quát lên: “Rốt cuộc anh là ai?”
Lê Văn Vân tránh bó hoa của anh ta, cau mày liếc nhìn Nhan Như Tuyết, sau đó nhìn về phía người đàn ông nói: “Người anh em à, tôi đã nói rồi, chỉ là hiểu lầm thôi, tôi và Nhan Như Tuyết không có quan hệ gì. Câu nói kia của cô ấy chỉ là muốn đùa anh thôi.”
Nói xong anh lại nhìn về phía Nhan Như Tuyết: “Tôi không thích bị người khác lợi dụng, trừ khi tôi muốn thế”
Quả thực, anh không thích cảm giác bị người khác sử dụng như một khẩu súng.
Lúc trước anh đóng giả làm bạn trai của Đặng Hân Hân là do anh tự nguyện.
Sau đó, Đỗ Tịch Tịch lại lôi anh ra làm sủng tiếp, điều này đã gây ra rất nhiều rắc rối cho anh.
Nhan Như Tuyết cũng phất tay nói: “Trịnh Cường, tôi ghét nhất tính cách của anh. Chỉ mới vài câu nói thôi cũng khiến anh tức giận rồi!”
Rõ ràng tên của người đàn ông đó là Trịnh Cường, anh ta sững sờ khi nghe những lời của Nhan Như Tuyết, sau đó vội hỏi: “Như Tuyết, em có ý gì?”
Nhan Như Tuyết ngồi đó, liếc nhìn Trịnh Cường và nói: “Rất đơn giản, anh ấy và tôi chỉ là đối tác, những gì chúng tôi nói vừa rồi cũng là giả?
Trịnh Cường sững sờ, sau đó liếc nhìn Lê Văn Vân và hỏi: “Vậy em ở đây với anh ta để làm gì?”
“Chuyện này không liên quan gì đến anh, Trịnh Cường!” Nhan Như Tuyết cau mày nói: “Chúng ta lớn lên cùng nhau, nhưng những lời nói sẽ gả cho anh chỉ là một trò đùa khi còn nhỏ. Nếu anh muốn tiếp tục như vậy, cứ can thiệp vào cuộc sống thường ngày của tôi thì ngay cả làm bạn chúng ta cũng sẽ không làm được.”
Trịnh Cường cười gằn: “Em chỉ có thể gả cho anh, trên đời này không ai có thể đối xử tốt với em hơn anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!