“Ừ, cảm ơn các cậu, hôm khác mời các cậu một bữa”, Lê Văn Vận cười với bốn người kia.
“Chuyện nhỏ này có là gì, bốn cậu chủ Yên Kinh bọn em không thích đứng nhìn mấy kiểu ăn hiếp người khác này nhất. Thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ là quy tắc sống của tụi em!”, Hoàng Gia Gia nói.
Lê Văn Vân cũng lười múa mép với anh ta, tên này nói chuyện không khác gì chó sủa, nói đến chuyện ăn hiếp người khác, làm như họ ít làm lắm.
Đợi cho bốn người họ rời khỏi, Trần Mỹ Huyên mới nhìn Lê Văn Vân với ánh mắt phức tạp rồi nói: “Lê Văn Vân, cảm ơn…”
Trong mắt bà ấy quả thật có nét khó nói.
Từ lúc quen biết Lê Văn Vân tới giờ, bà ấy đã nhìn thấy không ít lần kì tích xảy ra trên người
Lê Văn Vân rồi.
Đợi đến khi họ rời đi, Lê Văn Vân nhìn sang ba người Trần Mỹ Huyên và Vương Giai Kỳ!
“Cảm ơn cậu, Lê Văn Vân!”, Trần Mỹ Huyện cười khổ một tiếng: “Nếu không có cậu thì lần này tôi e sẽ khó mà yên ổn ra khỏi nhà họ Lý, nhà họ Lý bên ngoài có vẻ đạo mạo, hào nhoáng, nhưng sau lưng họ là vô số những giao dịch bất lương. Đây là một gia tộc dơ bẩn!”
Lê Văn Vân cười ha ha rồi sờ sờ mũi: “Không sao, Trần Hi là bạn của tôi, bà cũng là bạn tôi thôi, chút chuyện này cũng là chuyện đương nhiên.”
Trần Mỹ Huyên ngạc nhiên, bạn sao?
Trần Hi là bạn của anh, lời nói này nghe hơi kì lạ.
“Tuy rằng bây giờ bà đã ra ngoài rồi, cũng xem như trút giận cho bà, nhưng bà có nghĩ ra sau này làm gì chưa, nhà họ Lý hiển nhiên sẽ không buông tha như vậy thôi đâu.” Lê Văn Vân hỏi.
Trên mặt Trần Mỹ Huyên để lộ nét khó xử, sau đó thở dài một hơi: “Tôi cũng không biết nên làm sao, nhà họ Lý gia thế lớn, tôi cũng không nhịn được, thật ra tôi cũng không có yêu cầu gì nhiều, thời trẻ thì thấy nhà giàu đâu cũng tốt, sau khi vào nhà họ rồi mới phát hiện không hề tốt đẹp như vậy, tôi là loại làm vợ nhưng không nghe lời.”
Nói đến đây, hốc mắt bà ấy đỏ lên!
Mẹ đơn thân luôn có những khó khăn của riêng mình, chỉ là bình thường đều tự gánh, bất kể là trông bà ấy có vẻ đẹp đẽ sáng sủa tới đâu.
“Chuyện này còn xem bà thế nào nữa, bà muốn giải quyết thế nào thì làm thế ấy.”, Lê Văn Vân nói: “Có vấn đề cứ tìm tôi, tôi nhất định sẽ giúp bà.”
Trần Mỹ Huyên ngạc nhiên nhìn Lê Văn Vân.
Vương Giai Kỳ nói: “Di à, đi và Trần Hi đến nhà cháu trước đi, nhà họ Lý làm lớn chuyện thế này nhưng cũng không đến nhà cháu phá đâu, đến lúc đó họ muốn tìm dì bàn chuyện thì để họ đến nhà cháu đi, có ông và bố cháu ở đó, họ không dám làm gì quá đáng đâu.”
“Vậy thì cảm ơn cháu trước, chỉ là… Dì sợ người nhà cháu.”, Trần Mỹ Huyên hơi đắn đo.
Dù gì chuyện này cũng liên quan đến chuyện nhà họ Lý, họ ở nhà Vương Giai Kỳ đến lúc đó nhà họ Lý lại trút giận lên nhà họ Vương, ảnh hưởng đến vài chuyện của nhà họ Vương thì lại không ổn lắm.
Vương Giai Kỳ cười nói: “Không sao, có Lê Văn Vân che cho mà, không sao hết!”
Trần Mỹ Huyên nhìn Lê Văn Vân, Lê Văn Vân nhìn bà ấy rồi cười: “Đến nhà họ đi, có thể giữ an toàn trước, bà cũng nói rồi đó, người của nhà họ Lý nhiều thủ đoạn bẩn lắm, nói không chừng họ sẽ làm ra chuyện gì đó với bà và Trần Hi, họ bây giờ còn không nhận Trần Hi là người nhà họ, họ có thể sẽ làm ra bất cứ chuyện gì đó.”
Trần Mỹ Huyên thở dài một hơi sau đó nói với Vương Giai Kỳ: “Vậy thì cảm ơn cháu!”
Nói xong bà ấy lại nói với Lê Văn Vân: “Đến lúc đó nếu chuyện này bàn bạc ổn thỏa thì tôi sẽ cho cậu một phần cổ phần của tập đoàn Hoàn Vũ.”
Lê Văn Vân cười, không để tâm lắm.
Đương nhiên rồi, với những chuyện thế này trước giờ anh không từ chối.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!