Đúng lúc này, Phùng Vĩ cầm côn đánh vào gáy cô ấy một nhát.
Long Nhã Lâm bị đánh lén từ phía sau, cô ấy không kịp phản ứng gì cả, hai mắt tối sầm và ngã phịch xuống đất.
“Mẹ nó, vậy là thu phục được rồi à?” Phùng Cảnh Thiên nhảy xuống xe nói.
Phùng Tịnh Vũ cũng nói: “Quả nhiên đàn bà chỉ là loại ngực to não phẳng, dễ bị lừa quá. Mới nghe tin tức về Lâm Thiếu Hoa là đã không hề phòng bị gì rồi, trên đường đi còn cảm ơn chúng ta rối rít nữa chứ.”
Phùng Cảnh Thiên liếm môi nói: “Bà nội cha nó, vóc dáng của Long Nhã Lâm này thật đẹp, hơn nữa hình như cô ta chưa từng yêu đương gì thì phải, ngày trước con theo đuổi cô ta mãi mà cô ta cũng không xiêu lòng. Bố, hay là lợi dụng cô ta đang ngất xỉu ta cứ làm chuyện gạo đã nấu thành cơm để ép ông cụ Long gả cô ta cho con, được không?”
Phùng Vĩ lạnh lùng liếc nhìn anh ta nói: “Con không muốn sống nữa phải không?”
Phùng Cảnh Thiên ngượng ngùng nói: “Con chỉ nói thế thôi mà, có điều đối chân dài cùng vóc dáng này thật sự rất hấp dẫn.”
“Đừng nói nhảm nữa, đừng quên mục đích của chúng ta là gì, khiêng cô ta vào trước đi.” Phùng Vĩ bình tĩnh nói: “Mục đích của chúng ta là muốn trả thù Lê Văn Vân. Ở Yên Kinh này, ngay cả nhà họ Vương cũng không thể làm những chuyện như vậy với con trai Phùng Vĩ này.”
Phùng Tịnh Vũ hơi lo lắng: “Bố, con sợ ông cụ Long sẽ tính sổ với chúng ta đấy. Hơn nữa tên Lê Văn Vân đó có vẻ rất bí ẩn, không phải anh ta là học trò của bạn ông cụ Long à?”
Phùng Vĩ ngạo nghễ nói: “Trên thế giới này, bố xếp vị trí thứ tư trong đỉnh cấp. Tên nhóc kia có thể đạt tới đỉnh cấp ở tuổi này là thật sự rất tài giỏi, thế nhưng ở trước mặt bố thì cậu ta còn lâu mới chịu nổi một đòn. Cứ kêu cậu ta lại đây, bố sẽ khống chế cậu ta, hai con cứ tùy ý làm nhục.”
“Sau khi sự việc kết thúc, chúng ta sẽ đưa Long Nhã Lâm về tận cửa và tự mình xin lỗi ông cụ Long. Ông ta sẽ không vì một người xa lạ mà trở mặt với hoàn toàn với chúng ta đâu.” Phùng Vĩ nói.
Nghe vậy, Phòng Cảnh Thiên cười nhạt nói: “Thằng nhóc này dám ra tay độc ác với con và Tịnh Vũ như vậy, nhất định con sẽ làm nhục nó một trận cho ra hồn, nếu không sẽ không thể nuốt trôi mối hận này.”
“Đừng nói nhảm, đưa người vào trước, sau đó bổ sẽ gọi điện cho ông cụ Long bảo ông ta lừa Lê Văn Vân qua đây rồi hãy nói!” Phùng Vĩ thở ra nói: “Để đề phòng phát sinh chuyện ngoài ý muốn, các con hãy bố trí người ở một vài địa điểm và đảm bảo rằng chỉ có một mình Lê Văn Vân đến đây.”
Nói xong, ông ta lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Long Ưng Đài rồi bấm số.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!