“Đây là buổi tụ họp gì vậy?” Lê Văn Vân dò hỏi.
“Là tiệc sinh nhật của ông cụ Long – võ thuật thế gia ở Yên Kinh.” Vương Giai Kỳ nói: “Gần đây ông nội tôi có chút chuyện, bố mẹ tôi cũng không thể rời đi được, ở Yên Kinh địa vị của ông cụ Long ngang ngửa với ông cụ Hầu, nên trong nhà cảm thấy vẫn nên để tôi hoặc anh tôi tới đây sẽ tốt hơn, nhưng anh tôi… anh ấy sợ chị Long không dám tới, nên tôi đành phải tới đây.”
“Ồ, cô gọi tôi tới tiệc sinh nhật kiểu này làm gì, tôi chẳng quen ai cả.” Lê Văn Vân sờ mũi nói.
Vương Giai Kỳ ho khan nói với Lâm Bình: “Chú Lâm, chú đi qua bên kia một lát đi, cháu có chút chuyện riêng muốn nói với Lê Văn Vân.”
Lâm Bình không có ý kiến gì, chỉ gật đầu đáp: “Vậy chú vào trong trước, lát nữa hai người đi vào là được.”
Có Lê Văn Vân ở đây rồi, ông ta cũng không sợ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Đợi Lâm Bình đi xa rồi, Vương Giai Kỳ mới cẩn thận từng li từng tý nói nhỏ vào tai Lê Văn Vân: “Chẳng phải anh là Người Gác Đêm à? Lần này là tiệc sinh nhật của ông cụ Long, dù chỉ là bữa tiệc nho nhỏ, nhưng người tới tham dự đều là võ thuật thế gia ở Yên Kinh, có thể giúp anh tìm hiểu đại khái tình hình ở Yên Kinh”
Nói đến đây cô ấy lại nói nhỏ: “Chắc chắn anh tới Yên Kinh là để chấp nhận nhiệm vụ, mặc dù tôi không biết nhiệm vụ là gì, nhưng tôi cảm thấy anh quen biết nhiều người và tìm hiểu một lát sẽ trợ giúp cho anh nhiều hơn.”
Lê Văn Vân im lặng, thầm nghĩ một trong những nhiệm vụ tôi tới Yên Kinh chính là phụ trách an nguy cho cô đấy.
Anh gượng cười đáp: “Chúng ta đi thôi!”
“Hì hì!” Vương Giai Kỳ nở nụ cười nói: “À đúng rồi, hai ngày tới Trần Hi cũng sẽ tới Yên Kinh chơi, có cả mẹ cô ấy nữa. Nhưng hình như bên bố cô ấy xảy ra tình huống gì đó.”
Sắc mặt Lê Văn Vân hơi thay đổi.
“Đến lúc đó cô có thể rủ cô ấy ra ngoài đi ăn, rồi cùng nhau đi tụ họp gì đó” Lê Văn Vân nói.
“Ừm!” Hai người cùng đi lên lầu, nhưng vừa đi được mấy bước, sau lưng Lê Văn Vân bỗng vang lên một giọng nói: “Lê Văn Vân!”
Sắc mặt Lê Văn Vân nhất thời thay đổi rồi quay đầu lại, phát hiện ra phía sau có một cô gái tóc ngắn với thân hình cân đối đang đi tới.
Trên mặt cô gái hiện lên vẻ ngạc nhiên, anh quen cô gái này, đây chính là người nhà họ Liễu
Lâm Hải, còn tên là gì thì anh nhất thời chưa nhớ ra, thế là anh lên tiếng: “Ô, em gái, sao cô cũng ở đây thể?”
Liễu Tinh Ngữ nghe Lê Văn Vân nói thế thì nhất thời đen mặt, cô ta lườm Lê Văn Vân rồi nói: “Tôi tên là Liễu Tinh Ngữ. Anh hãy nhớ kỹ cho tôi.”
Dứt lời, cô ta cười khẩy nói: “Tôi đang nói tại sao lại không tìm thấy anh ở Lâm Hải, hóa ra là do anh đã chạy tới Yên Kinh rồi.”
Lê Văn Vân có chút mâu thuẫn với nhà họ Liễu.
Ví dụ như vì Lê Văn Vân mà thẻ kim cương của Liễu Vân Sơn bị hủy bỏ, Liễu Bạch bị Lê Văn Vân đánh đến mức nhập viện.
Liễu Tinh Ngữ liếc nhìn Vương Giai Kỳ rồi nhướng mày hỏi: “Đây là bạn gái anh à?”
Vương Giai Kỳ hơi đỏ mặt đáp: “Không phải đâu, cô đừng hiểu lầm, tôi tên là Vương Giai Kỳ.”
“Vương Giai Kỳ ư? Cô chính là Vương Giai Kỳ của nhà họ Vương ở Yên Kinh sao?” Sắc mặt của Liễu Tinh Ngữ hơi thay đổi, rồi nhìn Lê Văn Vân nói: “Vì thế… hai người cũng tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của ông cụ Long à?”
“Ừm!” Vương Giai Kỳ gật đầu đáp.
Liễu Tinh Ngữ bĩu môi rồi nhìn Lê Văn Vân nói: “Thảo nào tôi còn chưa nhắc đến anh mà ông
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!