Phùng Kính vội vã đứng dậy, khách sáo nói: “Tổng giám đốc Bành, là thế này. Nghe nói nhân viên mới tới của chúng ta đã giải quyết xong nợ xấu của quán bar Thanh Nguyệt nên tôi đến gặp cậu ấy, nhân tiện nói chuyện với cậu ấy vài câu.”
Đương nhiên ông ta sẽ không nói ra việc mình uy hiếp Lê Văn Vân trước mặt Bành Hàn Đông.
Lê Văn Vân ở bên cạnh cười nhạo.
Vừa rồi người này còn lên mặt ra oai, bây giờ sợ sệt giống như cháu chắt ấy.
Bành Hàn Đông nhíu mày nói: “Mấy người đi ra ngoài một lúc. Tôi tuyên bố một việc.”
Phùng Kính nhìn Lê Văn Vân thật sâu, không hề che giấu vẻ uy hiếp trong ánh måt.
Lê Văn Vân không nói gì. Đi theo Bành Hàn Đông ra ngoài cửa, Bành Hàn Đông vỗ tay:
“Tất cả mọi người dùng công việc đang làm lại một lát, tôi muốn tuyên bố một việc.”
Mọi người đều đứng lên nhìn về phía Bành Hàn Đông.
“Hôm qua, tôi và tập đoàn Thế Gia của nhà họ Vương ở Yến Kinh bàn bạc hợp tác một hạng mục, cần tiến hành kết nối tiêu thụ bên này.” Bành Hàn Đông mở lời.
Giọng nói vừa dứt, chỉ trong thời gian ngắn, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ hưng phấn.
Đây chính là nhà họ Vương đó!
Thế Gia giàu sang chân chính! Bên trong vững chắc, khó có thể ước lượng được của cải.
Nếu như ai có thể phụ trách khoản nghiệp vụ này, chưa nói đến sẽ kiếm được món tiền lớn, tuyệt đối sẽ được thăng chức trong công ty, một đêm phất lên cũng không phải là không thể.
Lê Văn Vân đứng một bên sờ sờ mũi, cười thầm trong lòng, anh biết chắc chắn là việc này do Phạm Nhược Tuyết và Người Gác Đêm sắp xếp. Dùng cách này đưa mình đến bên cạnh Vương Giai Kỳ.
“Phía nhà họ Vương chỉ định một người bên bộ phận tiêu thụ của chúng ta.” Bành Hàn Đông nói tiếp:
“Chính là người đứng cạnh tôi đây, Lê Văn Vân!”
Người trong bộ phận tiêu thụ lập tức ngớ người.
Lê Văn Vân mới vào bộ phận tiêu thụ ngày hôm qua, cũng không được chào đón ầm ĩ phô trương. Đương nhiên sau khoản nghiệp vụ ngày hôm qua thì Lê Văn Vân mới xem như nổi danh trong bộ phận tiêu thụ, nhưng mọi người cũng chỉ nghe tên chứ chưa nhìn thấy người tên Lê Văn Vân này.
Chỉ là họ cũng biết Lê Văn Vân chỉ là một người mới vào làm mà thôi.
Thế mà giờ họ lại được thông báo người mới này sắp phụ trách nghiệp vụ qua lại với nhà họ Vương.
Lúc này, tất cả mọi người đều thẫn thờ.
Cũng có người thông minh cẩn thận suy ngẫm lại một số việc, tuy quy mô của công ty Trí Đạt này không nhỏ, nhưng so với Thế Gia như nhà họ Vương thì còn kém xa lắm.
Lê Văn Vân mới đến một ngày mà nghiệp vụ này đã tới rồi, hơn nữa còn rơi xuống đầu Lê Văn Vân. Có nghĩa là… rất có thể khoản nghiệp vụ này là do Lê Văn Vân mang đến.
Phùng Kính ở bên cạnh Lê Văn Vân chớp mắt đã hiểu ra, ông ta nhìn Lê Văn Vân. Trong lòng dâng lên dự cảm xấu, đổ mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!