Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Về chuyện xảy ra với Giang Thành, Lê Văn Vân hoàn toàn không biết gì cả. Lúc này, anh đưa mắt nhìn về phía người ở trên ghế sopha trong phòng, chân mày hơi nhíu lại. 

Hoàng Thi Kỳ liền xoay người muốn chạy trốn. 

“Số hai, gặp cũng gặp rồi, còn chạy trốn gì nữa?” Một giọng nói trong phòng bình tĩnh phát ra. 

Hoàng Thi Kỳ cười khổ một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía trong phòng nói: “Ông nội Trác.” 

“Còn biết gọi ông là ông.” Một ông già hừ lạnh một tiếng từ trong phòng. 

Ông ta thoạt nhìn qua rất già, đầu tóc hơi bạc, trên mặt cũng đầy nếp nhăn, nhưng khi ngồi thì thân thể rất thẳng. 

Ông ta tên là Trác Nhất Minh, là quân đoàn trưởng của Người Gác Đêm Hoa Hạ, cũng là người có địa vị cao nhất trong đó. 

Đương nhiên, ông ta còn có một biệt hiệu khác, gọi là: “Vô địch Thế Kỷ!” 

Đúng vậy, Vô địch Thế Kỷ. 

Nói cách khác, Trác Nhất Minh chính người có năng lực võ thuật cao nhất trên thế giới này, đến nỗi không ai chi phối được. 

Tất cả bản lĩnh của Lê Văn Vân, đều là do ông ta cùng với mấy ông già bà cả khác dạy. 

Bọn họ là nhóm Người Gác Đêm sớm nhất ở Hoa Hạ, cũng đã trải qua không biết bao nhiêu chiến dịch. 

Ngồi ở bên cạnh Trác Nhất Minh là một ông già nom bộ dáng rất ngây ngô 

hiền hậu. Ông ta vui vẻ nằm trên ghế sô pha, trên mặt nở nụ cười, trông không hề giống Trác Nhất Minh. 

Nhưng Lê Văn Vân biết, ông già tên Vương Hồng này mới là đầu tàu thật sự của Người Gác Đêm. Những quyết sách then chốt của Người Gác Đêm Hoa Hạ đều do ông ta làm ra cả. 

“Ông tới đây làm gì?” Lê Văn Vân sờ sờ mũi, hỏi. 

“Hừ, câu hỏi tôi tới chỗ này làm gì hả?” Trác Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, đáp: “Vậy câu hỏi thử Hoàng Thị Kỳ, sau cái nhiệm vụ ba năm trước, cậu mất trí nhớ thì tôi cũng không quan tâm, nhưng Hoàng Thi Kỳ thì nó làm cái gì? Ba năm rồi, suốt ba năm cũng không biết trở về thăm lão già này một lần!” 

“Còn cậu nữa, cái thằng chó đẻ này. Ông ta trừng mắt nhìn về phía Lê Văn Vân, mắng: “Cậu khôi phục trí nhớ rồi cũng không gọi cho lão được một cú nữa hả?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!