Bản thân Hoàng Thi Kỳ cũng có song đao. Mặc dù đao của cô ta cũng được tính là rất tốt, nhưng cũng không được coi là vũ khí nổi tiếng gì.
Vì thế lúc nhìn thấy thanh đao Lam Tinh kia, trong mắt cô ta lóe lên.
“Tôi nhất định sẽ mua nó cho cô, bất kể là bao nhiêu tiền” Lê Văn Vân nói.
Đúng vậy, loại vũ khí nổi tiếng đỉnh cấp thực thụ này đủ để tăng sức chiến đấu cho Hoàng Thi Kỳ.
Hơn nữa loại vũ khí này vốn không phải thứ có thể dùng tiền để đo đếm được.
Đương nhiên, cùng với sự ra hiệu của nhân viên phục vụ, hiện trường cũng trở nên náo động.
Gần như tất cả mọi người đều chộn rộn rục rịch.
Đám người này phần đều là phú hào thực thụ, hơn nữa còn là kiểu phú hào khá đẳng cấp. Bọn họ không am hiểu về giá của thanh đao này, chỉ cảm thấy nó là một thanh đao vô cùng sắc bén, giá trị sưu tầm thực sự rất cao.
Chỉ có một số ít người biết nhìn hàng, lúc này trong ánh mắt họ đều hiện lên vẻ hưng phấn. Ví dụ Hứa Giang đang ngồi ở hàng ghế đầu khá gần sân khấu.
Anh ta liếm môi một cách thèm thuồng, ánh mắt nhìn chòng chọc vào thanh đao Lam Tinh.
Lúc này, người dẫn chương trình cũng lên tiếng: “Đao Lam Tinh, giá khởi điểm là năm nghìn vạn. Mỗi lần ra giá giá cả cách nhau không dưới một nghìn vạn!”
Sáu nghìn vạn!
Bảy nghìn vạn!
Gần nhau sau khi người dẫn chương trình vừa dứt lời đã có rất nhiều người không ngừng giờ biển hiệu của mình lên.
Ngoài cửa cũng có không ít ghế ngồi. Ngô Tiến ngồi ở đó, nhìn màn hình trước mặt. Bên trên đang chiếu tình hình trên sân khấu và giá cả ngay lúc đó!
Khi nhìn thấy mức giá khởi điểm, anh ta liền trợn tròn mắt há hốc mồm.
Giá khởi điểm này đã vượt quá tài sản ròng hiện tại của anh ta.
Mà giá vẫn đang không ngừng tăng lên.
Nhưng sau khi qua mức một trăm triệu, người ra giá dần dần ít đi.
Đúng vậy, đối với đám phú hào trong kia, giá trị của thanh đao nay cũng chỉ là để sưu tầm mà thôi. Dù bọn họ có là đại lão hay nhân vật lớn gì gì đó, giá vượt quá một trăm triệu bọn họ cũng thấy không đáng.
Cuộc cạnh tranh giá vẫn đang diễn ra, chỉ còn mấy người mà thôi. Bọn họ vẫn không buông bỏ, giá cả cứ thể tăng vọt!
Một trăm triệu năm nghìn vạn!
Một trăm triệu tám nghìn vạn!
Hai trăm triệu!
Giá của thanh đao đang không ngừng tăng lên.
Lê Văn Vân và Hoàng Thị Kỳ ngồi cùng nhau, ánh mắt hai người họ vẫn được coi là bình thản.
Trong hội trường, ngay cả những đại lão thực thụ của Yến Kinh hay trên toàn quốc khi nhìn thấy giá này, bọn họ cũng hơi sững người. Rất nhiều người đang thảo luận bàn tán.
“Má, bọn họ điên rồi à, chỉ là một thanh đao thôi mà.”
“Tôi thấy hơi khó hiểu, giá vẫn không ngừng tăng, sắp năm trăm triệu rồi, còn chưa có dấu hiệu dừng lại”
“Điên rồi, đều điên cả rồi. Dù là trong buổi đấu giá này cũng hiếm khi xảy ra cảnh tượng điện cuồng như vậy!”
Lê Văn Vân hơi nheo mắt lại, anh nhìn Hoàng Thị Kỳ, nói: “Buổi đấu giá này rất đáng giá đấy, bây giờ những người vẫn đang điên cuồng ra giá chắc hẳn đều là những người biết nhìn hàng. Hay nói cách khác, hẳn là đa phần bọn họ đều là người của thế giới ngầm”
Hoàng Thị Kỳ gật đầu, sau đó hỏi: “Bây giờ giá đã lên đến sáu trăm triệu rồi, anh có tiền không?”
Lê Văn Vân mỉm cười nói: “Dù có phải cược cả tập đoàn Hãn Vũ, tôi cũng phải lấy được thanh đao đó cho cô!”
Hoàng Thi Kỳ gật đầu, khuôn mặt hiện lên ý cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!