Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Hơn nữa giống như tin tức đã được đưa trước đó, ông ta và Tần Tuyết Nhi hợp tác trong một bộ phim truyền hình có đầu tư lớn. 

Lưu Giai nuốt nước miếng một cái, vẻ mặt hết sức lo lắng. 

Đúng vậy, cô ấy có chút hoài nghi là Tần Tuyết Nhi cố ý giới thiệu cô ấy với đạo diễn, đợi đến lúc bước vào đoàn phim sẽ nhân cơ hội làm mất mặt cô ấy trước mọi người. 

Nhưng chỉ cần có phim đóng thì cô ấy sẽ có thu nhập, cô ấy cắn chặt răng lựa chọn tiếp cuộc gọi sau đó khách khí nói: “Đạo diễn Diệu, chào ông.” 

“Lưu Giai đúng không, đã lâu không gặp” ở đầu bên kia điện thoại, Diêu Thịnh vừa cười vừa nói: “Chỗ tôi đang có một bộ phim, cô đã có sắp xếp lịch trình gì chưa? Nếu có thời gian thì mau đến Yến Kinh bên này thử vai xem sao, đến lúc đó có thể sẽ được trực tiếp thông qua vai nữ hai đó.” 

Lưu Giai nghe vậy cũng phải giật mình, nữ hai, đây là chuyện mà cô ấy hoàn toàn không dám nghĩ tới, nếu như bộ phim này bùng nổ thì cô ấy có thể trở mình rồi. 

Cô ấy cố gắng kiểm soát cảm xúc bên trong lòng mình, sau đó mới đáp lại: “Có thời gian, có thời gian, ngày mai tôi sẽ đến ngay.” 

Lê Văn Vân không hề biết về sự phấn khích của Lưu Giai. 

Đương nhiên Lưu Giai cũng không biết rằng cô ấy có thể nhận được vai diễn này là vì một câu nói thuận miệng của Lê Văn Vân mà thôi! 

Lê Văn Vân cảm thấy giữa anh và Lưu Giai chẳng qua chỉ là tình cờ gặp nhau, những lần xuất hiện cùng nhau sau này chắc chắn cũng rất ít, nhưng Lưu Giai lại để lại cho anh ấn tượng không tệ. Tiện tay giúp đỡ mà thôi! 

Ở Lâm Hải, anh cũng không có quá nhiều việc phải làm, mỗi ngày chăm sóc Hoàng Thị Kỳ, sau đó về nhà ăn cơm với bố mẹ, thỉnh thoảng lại cùng ra ngoài chơi với Đỗ Tịch Tịch. 

Khoảng mười ngày thấm thoát trôi qua. 

Không thể không nói khả năng hồi phục của Hoàng Thi Kỳ vô cùng tốt, trong bảy tám ngày, những cử động bình thường của cô ta đã không còn bị cản trở nhiều lắm. 

Nhưng Lê Văn Vân còn bảo cô ta nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa cho yên tâm! 

Mười ngày sau, tại sân bay Lâm Hải, hai người Lê Văn Vân và Hoàng Thị Kỳ kéo va li bước ra khỏi xe. 

Đúng vậy. Ngày hôm đó, cuối cùng bọn họ cũng đã quyết định khởi hành đến Yến Kinh! 

Về chuyện nói với gia đình, Lê Văn Vân vẫn đổ thừa cho Lôi Bân, nói rằng Lôi Bân cử anh đến chi nhánh công ty ở Yến Kinh để đảm nhiệm chức vụ. 

Vậy nên bố mẹ của Lê Văn Vân không hề nói gì, thậm chí còn vô cùng vui vẻ. 

Đương nhiên trước khi rời đi, Lê Văn Vân vẫn mời mấy người Đỗ Tịch Tịch, Đặng Hân Hân, Trần Hi và Diệp Mộng ăn một bữa cơm, vốn dĩ cũng gọi Diệp Mộng đến, nhưng hình như đoạn thời gian này, Diệp Mộng quả thực đang bị gia đình quản lý nghiêm ngặt, không thể ra ngoài được! 

Tại sân bay, hai người đi đến chỗ tự phục vụ lấy vé để lấy vé máy bay, đi đến cửa soát vé tiến hành kiểm tra vé, đúng lúc này, bọn họ đột nhiên nhìn thấy một đám người tuôn ra. 

“Tuyết Nhi đến rồi!” 

“Lầy, thật sự là Tân Tuyết Nhi!” 

Biểu cảm của một số người bên cạnh anh bắt đầu trở nên phấn khích. 

Lê Văn Vân cũng nhìn sang phía ồn ào, liền thấy ở cổng lên máy bay cách đó không xa, Tần Tuyết Nhi tháo kính râm xuống, đang tiến hành soát vé. 

Trên mặt cô ta thoáng hiện một nụ cười, khi nghe thấy có người gọi thì cô ta quay người lại vẫy vẫy tay, lộ ra một nụ cười ngọt ngào. 

“Là cô ta sao?” Khi Hoàng Thi Kỳ nhìn thấy Tần Tuyết Nhi thì vẻ mặt khẽ thay đổi. 

Trong đoạn thời gian này, Lê Văn Vân đã nói cho cô ta nghe chuyện của Tần Tuyết Nhi, cô ta liếc nhìn rồi nói: “Quả thực sự rất đẹp đấy.” 

“Đồ hai mặt” Lê Văn Vân cong môi nói: “Đừng để ý đến cô ta nữa, chúng ta mau soát vé lên máy bay thôi!” 

Mười một giờ trưa, hai người thuận lợi lên máy bay, khi máy bay bay càng ngày càng cao, Hoàng Thi Kỳ nhìn xuống, cau mày nói: “Sống ở đây ba năm rồi, bây giờ lại có chút không nỡ rời đi.” 

Đối với Người Gác Đêm mà nói, chủ yếu chia thành hai loại, một loại là tiểu đội tiên phong, loại còn lại là tiểu đội đóng quân! 

Tiểu đội đóng quân chính là tiểu đội nhà Tần Quốc Thành, bọn họ sẽ đóng quân ở một thành phố trong thời gian dài. 

Tiểu đội tiên phong là lực lượng chính thực hiện một số nhiệm vụ quy mô lớn, là tiểu đội Người Gác Đêm mạnh nhất, Lê Văn Vân và Hoàng Thị Kỳ thường qua lại khắp nơi trên thế giới, thời gian dừng lại ở một thành phố gần như không quá một tháng. 

“Nói ra thì tôi cũng khá nhớ Giang Thành.” Lê Văn Vân chu miệng nói. 

Hoàng Thị Kỳ cười và nói: “Anh nhớ Vợ cũ thì có!” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!