Giao diện vừa mới mở đã xuất hiện một loạt tin nhắn, anh ta mở tin đầu tiên ra, có một người
đã gửi cho anh ta hơn mười tin nhắn cộng thêm một cái video.
“Má, Tạ Vân, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Hôm qua uống say thiệt hả? Chuyện cậu say rượu rồi đi tiểu ra ngoài cửa sổ hôm qua đã bị một người đang phát sóng trực tiếp quay lại rồi tung lên mạng kìa.”
Tạ Vân nghe vậy thì trái tim trong ngực liền đập dữ dội, sau đó mở video ra xem, quả nhiên đây chính là đoạn video quay lại toàn cảnh anh ta đang say xỉn.
Đầu anh ta bắt đầu nóng lên, tiếp tục mở video thứ hai ra xem, video thứ hai là do những người ăn ở Haidilao quay lại.
Lúc anh ta nghe thấy câu cuối cùng mà mình nói: “Cho dù hôm nay Thiên Vương Lão Tử có tới thì tôi cũng phải ở lại đây cho bằng được” cả người anh ta gần sụp đổ.
Anh ta run rẩy mở Weibo trên điện thoại ra, ở dưới Weibo của anh ta đã có hơn ba mươi
nghìn lượt bình luận.
Đứng đầu bảng tìm kiếm là tìm kiếm liên quan tới biệt danh mà anh ta vừa được gán cho.
“Vua bắn nước tiểu mạnh nhất.”
Tạ Vân nhìn một đống người bình luận chế nhạo mình trên Weibo thì vẻ mặt dần dần mất khống chế.
“AAA.”
Anh ta nhịn không được mà hét lên một tiếng đầy thảm thiết: “Lê Văn Vân, tôi sẽ không để yên cho anh đâu.”
Đương nhiên Lê Văn Vân không biết chuyện Tạ Vân bị phong làm vua bắn nước tiểu mạnh nhất, vì lúc này anh đang lái xe đến tập đoàn Hãn Vũ rồi nhanh chóng bước vào công ty, không lâu sau đã nhìn thấy Lôi Bân đang đứng ở trên lầu nên vội hỏi: “Rốt cuộc là ai vậy?”
“Thái tử của Ngân hàng Tân Hải, Hoàng Gia Gia đến đấy.” Lôi Bân nói thầm: “Anh cũng biết đó, ông Hoàng thương đứa cháu này của ông ta nhất, anh ta đích thân đưa Tần Tuyết Nhi đến đây nên tôi cũng không tiện nói gì nhiều.”
Lê Văn Vân nhướng mày, người đứng sau Ngân hàng Tân Hải tên là Hoàng Tông Thực, nói cách khác, người mà Lôi Bân đang nhắc đến chính là ông Hoàng này.
Mặc dù Ngân hàng Tân Hải có nguồn tài chính cực kỳ khổng lồ, nhưng con người Hoàng Tông Thực lại vô cùng kín tiếng.
Trong đám thế gia vọng tộc bọn họ, Lê Văn Vân chỉ biết ba người trong số đó là Hoàng Tông Thực, Hoàng Lượng và cháu gái của Hoàng Tông Thực là Hoàng Hân, còn những người khác thì anh không biết quá rõ.
“Vậy có nghĩa là Tần Tuyết Nhi và họ có quan hệ với nhau à?” Lê Văn Vân hỏi.
“Rõ ràng thế còn gì, nhất định là Tần Tuyết Nhi này đã nhận tiền từ Hoàng Gia Gia nên mới ra tay bợ đỡ Hoàng Gia Gia như vậy.” Lôi Bân nói.
Lê Văn Vân sờ sờ mũi nói: “Xem ra ông già Hoàng Tông Thực này giáo dục con cháu không tốt gì cả, lại để nó coi trọng loại phụ nữ giả tạo như Tần Tuyết Nhi. Tên này chắc cũng là một tên ăn chơi trác táng đây mà, vậy cứ để tôi giúp ông Hoàng dạy dỗ anh ta một chút.”
Khóe miệng Lôi Bân có hơi co giật, có lẽ chỉ có Lê Văn Vân mới dám nói ra những lời như vậy.
“Bọn họ ở đâu?” Lê Văn Vân hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!