Nói xong, anh ta đẩy Lê Văn Vân một cái.
Lê Văn Vân cười một tiếng, đi theo họ lên một chiếc xe.
“Thằng nhóc, lá gan không nhỏ, Đỗ Tịch Tịch là người phụ nữ mà cậu có thể có sao?” Sau khi khởi động xe, một người cười lạnh nói: “Tôi đã nói rõ với cậu rồi, cô ấy là vợ chưa cưới của anh Trịnh chúng tôi.”
Lê Văn Vân mỉm cười, phớt lờ anh ta.
“Vẫn còn có thể cười được, đến khi thấy anh Trịnh, chính là lúc cậu sẽ khóc!” Trên mặt người kia lộ ra một tia ác độc nói.
Tất nhiên, những lời này không có tác dụng đe dọa nào đối với Lê Văn Vân, anh còn có thể đi nhờ xe miễn phí trở lại thành phố bình thường!
Xe chạy khoảng nửa giờ, dừng lại ở một xưởng sửa xe, trước cửa có mấy chiếc ô tô hạng sang, sau khi Lê Văn Vân xuống xe, một người trong hai người theo dõi liền nhẹ đẩy anh, nói: “Vào đi!”
S
Lê Văn Vân từ cổng bước vào thì thấy bên trong khá rộng, bên ngoài nhìn qua thì giống xưởng sửa xe nhưng bên trong thì có đủ thứ!
Sân tennis, sân bóng rổ nhỏ, ở giữa còn được ngăn bởi mấy tầng lửng. Trong sảnh để không ít xe sang, Lê Văn Vân nhìn một cái, có ít nhất mười mấy chiếc.
Giữa sân có một khoảng trống lớn, kế rất nhiều ghế sô pha, lúc này có khoảng hai mươi nam nữ thanh niên đang ngồi trên ghế sô pha, Lê Văn Vân nhìn qua, liền phát hiện có vài người quen!
Bắt mắt nhất dĩ nhiên là Trịnh Hòa với mái tóc nhuộm màu xanh lam. Ngồi bên cạnh anh ta chính là Vưu Tường!
Đúng vậy, Lê Văn Vân không ngờ Vưu Tường cũng ở đây, bên cạnh anh ta còn có một cô gái xinh đẹp ăn mặc gợi cảm, lúc này Vưu Tường đang ôm eo cô ta!
Nhìn thấy cảnh này, Lê Văn Vân khẽ nhíu mày.
Khi Vưu Tường nhìn thấy Lê Văn Vân, anh ta cũng hơi kinh ngạc đứng lên.
Ngoài ra, còn có một số người quen, vết thương trên mặt của Trần Nghị và Cao Phái vẫn chưa lành. Anh cũng đã nhìn thấy một số người đàn ông khác trong cuộc tụ tập của đám con nhà giàu.
Khi anh bước vào, Trịnh Hòa đang ngông cuồng khoe khoang: “Anh Tường, không phải em khoe khoang với anh đâu, căn cứ này tốn của em không ít tiền, bàn về chỗ sửa xe, hiếm có nơi nào ở trong nước sửa xe sang tốt hơn chỗ của em, xe của những người anh em này đều được sửa ở chỗ em đấy…”
“Anh Trịnh, đã mang người tới” Hai người dẫn Lê Văn Vân tiến vào nói.
Lê Văn Vân bị đẩy đến giữa đám người này, Vưu Tường nhìn Lê Văn Vân, cười như không cười nói: “Cậu nói bạn trai của Tịch Tịch chính là anh ta à!”
Trịnh Hòa sửng sốt một chút, nhìn về phía Vưu Tường hỏi: “Anh Tường, anh quen biết à?”
“Biết! Tôi biết.” Vưu Tường vui vẻ nói: “Nhưng mà không cần để ý đến tôi, nên xử lý như thế nào liền xử lý như thế, tôi không quen anh ta, hơn nữa… còn coi như có chút thù!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!