Khoảng thời gian còn đi học, mỗi ngày anh luôn mong đợi được ở bên cô từng giây từng phút.
Nhưng đã chín năm trôi qua, phần tình cảm này đã sớm bị cất sâu trong nội
tâm.
Mà anh và Diệp Mộng, đã trở thành người của hai thế giới, có lẽ sẽ cùng xuất hiện nhưng không thể đan vào nhau được.
Cô thích uống trà đọc sách, mà mình là Người Gác Đêm, bây giờ lại mang thù hận trên lưng, phải đối mặt với Hồng Nguyệt, đối mặt với bóng tối, đối mặt với gia tộc Dempsey cường đại, còn không biết bao nhiêu thế lực đang chờ đợi trong bóng tối.
Có lẽ ngày mai vì thi hành nhiệm vụ mà anh sẽ chết.
Diệp Mộng cũng không phải nữ nhân như Hoa Hồng Đỏ, nếu không phải sợ ảnh hưởng cô, Lê Văn Vân đã sớm tiến tới rồi.
Nhưng là Diệp Mộng, anh không thể xách quần bỏ chạy một cách vô trách nhiệm như thế.
Lê Văn Vân cau mày, vừa định nói chuyện, đùng một tiếng, cửa bị đẩy ra.
“Diệp Mộng, anh biết em chạy đến tìm anh ta mà.” Phía sau vang lên giọng nói.
Lê Văn Vân quay đầu, phát hiện phía sau là Diệp Kỳ vừa tiến vào, anh ta nhìn Lê Văn Vân rồi nói với Diệp Mộng: “Trở về với anh.”
Hiển nhiên là anh ta lại gắn GPS lên xe của Diệp Mộng.
“Anh!” Diệp Mộng cau mày nói: “Bây giờ Lê Văn Vân đã rửa sạch hiểm nghi, sao anh lại bày ra bộ dạng này.”
“Nhưng anh ta có quan hệ với Diệp Hinh, em không thể ở bên anh ta, hơn nữa, anh ta không hề xứng với em.” Diệp Kỳ nói.
Diệp Mộng nhướng mày nói: “Nếu nói xứng hay không xứng… cũng là phải nói em không xứng với anh ấy, anh ấy có thể.”
“Diệp Mộng, em đừng ngây thơ nữa, em thật cho rằng tất cả mọi chuyện đều là tự anh ta làm à? Em còn không hiểu sao? Anh ta chẳng qua chỉ là con cờ trong tay Lôi Bân, Lôi Bân muốn mở rộng tập đoàn Hãn Vũ, nên mới đưa con cờ Lê Văn Vân ra, sau đó lợi dụng Lê Văn Vân, làm cho khoa trương thôi.” Diệp Kỳ vừa nói vừa nhìn về phía Lê Văn Vân nói: “Anh ta có thể kim cương, hay tất cả mọi thứ anh ta có đều là Lôi Bân cho anh ta.”
Lê Văn Vân cười khẽ trong lòng.
Quả thật, đa số người bên ngoài đều sẽ đoán như thế.
Có điều đây cũng là hiệu quả mà trong lòng Lê Văn Vân muốn thấy.
Anh quăng hết đám nồi này lên đầu Lôi Bân, còn mình vẫn làm người khiêm tốn.
Diệp Mộng hừ một tiếng, sau đó lắc đầu nói: “Anh, cho dù không phải của anh ấy thì sao, em thích anh ấy, điều này không phải đủ rồi sao?”
“Diệp Mộng, chuyện này anh không đồng ý. Người trong nhà cũng sẽ không
đồng ý, cho dù anh ta thế nào thì cũng đều đã phát sinh quan hệ với Diệp Hinh, em ở bên anh ta, vậy bạn bè, người nhà nghĩ thế nào về em, Diệp Hinh nghĩ thế nào về em?” Diệp Kỳ nói: “Hiện tại em trở về cùng anh!”
Vừa nói, anh ta vừa nhìn Lê Văn Vân nói: “Lê Văn Vân, trước kia hiểu lầm anh, chuyện lần này cũng cảm ơn anh, nhưng mong anh hiểu. Anh và chúng tôi có sự khác biệt, Diệp Mộng không thích hợp với anh, anh cũng không nên có những suy nghĩ không an phận, sau này hai người bớt qua lại thì tốt hơn.”
Lê Văn Vân cười khan.
Dù thế nào Diệp Kỳ vẫn luôn xem thường anh, cứ như chín năm trước vậy.
Anh nhún vai, bộ dạng lãnh đạm, huống chi hiện tại anh thật sự không hợp với Diệp Mộng.
Nói xong anh ta trực tiếp kéo Diệp Mộng ra ngoài, vóc dáng Diệp Kỳ cao lớn, tính cách Diệp Mộng vốn là dịu dàng, nên không giãy giụa quá mức, thể là dễ dàng bị Diệp Kỳ kéo ra ngoài.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!