Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có rể là chiến vương

Hiển nhiên Đỗ Tịch Tịch ăn diện rất tỉ mỉ. Cô ấy rất ít khi trang điểm nhưng hôm nay cũng trang điểm nhẹ nhàng, không nhìn ra được khuyết điểm nào trên khuôn mặt tinh xảo của cô ấy. Váy dài đến đầu gối, lộ ra bắp chân nhỏ nhắn của cô ấy. 

Trên tay cô ấy xách ngang một cái túi, đồng thời có hai cái hộp nhỏ! 

Sau khi nhìn thấy Lê Văn Vân, cô ấy mỉm cười, đi đến trước mặt anh, xoay một vòng rồi hỏi: “Thế nào, xinh đẹp nhỉ!” 

Lê Văn Vân nuốt nước miếng nói: “Xinh đẹp, xinh đẹp, nhưng một lát nữa đừng có để lòi đuôi.” 

“Yên tâm đi!” Đỗ Tịch Tịch nói xong, đưa hai chiếc hộp nhỏ cho Lê Văn Vân, sau đó nắm lấy tay anh, nói: “Đi thôi, mình đi gặp bố mẹ của chúng mình thôi!” 

“Má nó, nhập vai nhanh thật đấy.” Lê Văn Vân không nói nên lời. 

Cầm hai cái hộp gỗ, anh cau mày hỏi: “Đây là cái gì?” 

“Quà tặng cho bố mẹ của anh, mẹ anh là dây chuyền, còn bố anh là đồng hồ” Đỗ Tịch Tịch nói đến đây, thịt trong người thoáng nhói lên, nói: “Tốn hết của tôi mấy chục vạn đấy!” 

“Đắt như vậy à?” Lê Văn Vân kinh ngạc hỏi. 

“Hừ, coi như báo đáp ân tình của anh.” Đỗ Tịch Tịch cong môi nói: “Không phải ý của anh là chân thật hơn một chút sao? Như vậy chắc cũng đủ biểu hiện rồi chứ!” 

Lê Văn Vân cười nói: “Được!” 

Anh vẫy một chiếc xe, sau đó hai người bắt taxi và đi về nhà! 

Khi thuận lợi đến cửa nhà, Lê Văn Vân không khỏi dừng lại một chút, sau đó trên mặt hiện lên biểu cảm kỳ quái. 

Bên tại anh nghe được có rất nhiều người trong phòng. 

“Sao còn chưa tới?” Giọng Lê Cảnh An từ trong phòng vọng ra. 

“Ôi trời, Cảnh An, con vội vàng như vậy mà làm gì. Không phải nó vừa mới gọi điện nói đang trên đường về rồi sao?” 

Đây là giọng của bà ngoại của Lê Văn Vân! 

Ngoài ra, Lê Văn Vân còn nghe nói Liễu Ngọc… Tào Dung… trong nhà có ít nhất bảy tám người. 

Anh sắp phát điên rồi! 

Anh vốn tưởng rằng chỉ là đưa Đỗ Tịch Tịch đi gặp bố mẹ của mình một chút mà thôi, nhưng không ngờ bố mẹ lại dẫn hầu hết thân thích họ hàng của anh đến đây. 

“Có chuyện gì vậy? Tôi vẫn chưa ngại ngùng đầu mà anh đã ngại ngùng không đi vào rồi à?” Đỗ Tịch Tịch thấy Lê Văn Vân dừng bước lại thì ngạc nhiên hỏi. 

Lê Văn Vân bất đắc dĩ nhìn Đỗ Tịch Tịch, nói: “Khó quá rồi, nhà tôi… hình như đông người lắm.” 

Đỗ Tịch Tịch bĩu môi nói: “Này thì có gì đâu, cũng chẳng phải bổn tiểu thư không ra tay được, cứ thoải mái đi vào là được.” 

Nói xong, Đỗ Tịch Tịch nghiêm mặt, trên môi mang theo nụ cười, cả người thay đổi từ vẻ tinh ranh sang dáng vẻ dịu dàng, hiền thục. 

Lê Văn Vân choáng váng cả người! 

Lần đầu tiên gặp Đỗ Tịch Tịch, Đỗ Tịch Tịch không nói nhiều lắm, giống như một nữ thần lạnh lùng. 

Sau khi tiếp xúc, anh nhận thấy Đỗ Tịch Tịch hoàn toàn khác so với thời điểm đó, có chút 

hoạt bát và tinh ranh. 

Bây giờ cô ấy đi gặp bố mẹ của mình, khí chất của cô ấy bỗng chốc trở nên dịu dàng, hiền thục. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!