“Cho nên?” Lê Văn Vân hỏi.
Phạm Nhược Tuyết nói: “Lữ Dương ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, không thể về được trong thời gian ngắn. Nếu Giản Hưng xuất hiện, anh hãy ra tay.”
“Việc này vốn là nhiệm vụ của tôi.” Lê Văn Vân sờ mũi nói.
Đúng vậy, trong lòng Lê Văn Vân, anh vẫn là Người Gác Đêm số Không như trước. Còn Lữ Dương cũng chỉ là nhóc con mà thôi.
Phạm Nhược Tuyết gật đầu, hỏi: “À đúng rồi, anh điều tra ra chân tướng chín năm trước rồi à? Chuẩn bị ra tay với nhà họ Lê sao?”
“Ừ.” Lê Văn Vân gật đầu nói.
“Tôi sẽ dốc hết sức hỗ trợ cho anh.” Phạm Nhược Tuyết bình tĩnh gật đầu đáp lại.
Nghe những gì Phạm Nhược Tuyết nói, Lê Văn Vân bật cười khúc khích.
Lê Văn Vân đã lấy được từ chỗ Lê Hàng một số danh sách những người đương sự có tham
gia.
Đối với anh, thách thức thực sự là hai gia tộc lớn, nhà họ Lê và nhà họ Chu. Nhà họ Chu thì còn đỡ, đứng sau bọn họ là Hồng Liên.
Nhưng hiện tại, người quản lý Hồng Liên ở Lâm Hải là Hoa Hồng Đỏ, bây giờ Hoa Hồng Đỏ và Lê Văn Vân đang hợp tác với nhau, bảo cô ta không quan tâm đến nhà họ Chu chắc hẳn cũng không phải chuyện gì khó. Hồng Liên không “bảo hộ” nhà họ Chu nữa, vậy thì bên nhà họ Chu sẽ rất dễ đối phó, khó nhất chỉ có nhà họ Lê mà thôi!
Lê Văn Vân cũng không nghĩ sẽ khiến nhà họ Lê phá sản, muốn nhà họ Lê sụp đổ hoàn toàn là một chuyện không mấy thực tế. Dù sao nhà họ Lê đã tồn tại bao nhiêu năm nay, nền tảng gốc rễ đã cắm sâu.
Nhưng anh muốn, trong vòng một tuần, nhà họ Lê phải thực sự cảm thấy đau lòng, thật sự cảm thấy hối hận. Bất luận thế nào thì ít nhất cũng phải khiến tài sản của bọn họ bị tổn thất một khoản lớn.
Đương nhiên, thời điểm thích hợp nhất để chứng minh bản thân, là vào cuối tuần! Trong buổi tổng kết cuối năm của nhà họ Lê!
Tổng kết cuối năm của nhà họ Lê khác với những gia tộc khác, bọn họ đã tiến hành việc tổng kết cuối nằm vào giữa tháng sáu, đến thời điểm diễn ra buổi tổng kết, họ thường mời rất nhiều công ty có quy mô lớn ở Lâm Hải, và những công ty đó sẽ cử người đến.
Khi đó, Lê Văn Vân sẽ xuất hiện cùng Lê Hàng, công khai tất cả sự thật cho công chúng biết.
Thời điểm đó mới là lúc để giáng cho nhà họ Lê một đòn chí mạng.
Phạm Nhược Tuyết lái xe đến một cư xá nhỏ, sau khi đỗ xe xong xuôi, cô nói: “Lên trên đi, tạm thời tôi và Tiểu U sẽ ở đây.”
Lê Văn Vân cười gật đầu, mỉm cười đáp: “Căn hộ lớn đấy nhỉ, đợi tối giải quyết xong mọi việc trong nhà cũng sẽ dọn đến ở cùng hai người!”
“Tùy anh thôi!” Phạm Nhược Tuyết nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!