Miệng Tần Quốc Thành co rút nói: “Cậu nói chuyện đi, tôi sẽ không ở lại.”
Lê Văn Vân im lặng nhìn Tần Quốc Thành!
Anh vốn định giao công tác tư tưởng này cho người trong Người Gác Đêm làm, nhưng anh không ngờ bên Tần Quốc Thành lại không giải quyết được.
Anh thở dài bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi vào phòng.
Nhà Tần Quốc Thành cho bọn họ ở tương đối tốt, có cảm giác như dành cho một gia đình, bên trong trang hoàng cũng khá đẹp.
Thầy Lê Văn Vân đi vào, Ngô Thị Hương vội vàng cười nói: “Mau, bên này, bên này, Lệ Lệ, mau rót ly nước cho Lê Văn Vân!”
Ngô Thị Hương làm Lê Văn Vân có hơi không quen.
Lúc trước mỗi khi Ngô Thị Hương gặp Lê Văn Vân thì đều trợn mắt, phần lớn thời gian đều đánh chửi và chê bai!
Cho dù sau đó Lê Văn Vân có Vận chuyển Thịnh Thế, khi đó Ngô Thị Hương cũng không thay đổi quá nhiều, lúc đối mặt với Lê Văn Vân vẫn xem thường anh.
Nhưng lần này thì hoàn toàn khác, Ngô Thị Hương đối đãi với Lê Văn Vân tựa như lúc đầu đối đãi với Cao Phái vậy, thậm chí còn tốt hơn.
Điều này làm Lê Văn Vân bị Ngô Thị Hương mắng suốt ba năm có hơi không quen.
Lê Văn Vân cau mày ngồi xuống. Nguyễn Thị Lệ mang một ly nước tới cho anh, sau đó ngồi bên cạnh Nguyễn Vũ Đồng!
Nguyễn Vũ Đồng vẫn để mái tóc dài đen nhánh, quả thật vô cùng xinh đẹp, ngồi ở đó đúng là cảnh đẹp.
Nhưng đối với Lê Văn Vân mà nói thì chả tính là gì. Lê Văn Vận cau mày hỏi: “Tại sao mấy người vẫn không muốn trở về!”
Nguyễn Vũ Đồng ngẩn ra, lúc này Ngô Thị Hương vội vàng nói: “Lê Văn Vân, chúng tôi đang đợi cậu mà, muốn trò chuyện với cậu một lúc. Trước kia, quả thật là chúng tôi không phải, Vũ Đồng cũng nghĩ rõ ràng rồi, là cậu đối xử tốt với nó, nó đã từng đi nhầm đường, nhưng hy vọng cậu có thể tha thứ cho nó một lần. Hai người tái hôn đi, tôi nghĩ ông già nằm dưới đất kia cũng rất hy vọng hai người sẽ hạnh phúc bên nhau”
“Hồi đó lúc cậu mới tới nhà chúng tôi, ông già đối xử với cậu rất không tệ!” Ngô Thị Hương nói.
Lê Văn Vân không ngờ bọn họ lại lôi cả Nguyễn Sơn Nhạc ra. Lê Văn Vân cau mày không biết nói gì: “Tái hôn là chuyện không thể nào, lần trước đã cứu mấy người một lần, tôi cũng sắp trả xong ân tình rồi, lần này tới cũng chỉ hy vọng mấy người trở về thôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!