Gương mặt Tả Hạo tràn đầy tuyệt vọng, ôm lấy đầu ngồi xổm trên mặt đất.
Anh ta không nghĩ rằng tập đoàn Hãn Vũ thực sự sẽ ra tay giúp đỡ Lê Văn Vân.
Anh ta không ngờ công ty mà anh ta mất bao nhiêu năm dày công gây dựng lại có thể lâm vào tình cảnh phá sản trong thời gian ngắn như vậy!
Trong khi bọn họ nói chuyện, một cặp song sinh cách đó không xa nhìn hai người họ như thể đang xem một vở kịch, nếu để ý sẽ thấy rằng ánh mắt bọn họ nhìn Lê Văn Vân thoáng tia lạnh lùng, nhưng dễ thấy hơn vẫn dáng vẻ đang xem một vở kịch.
Hai người này chính là hai người phụ nữ bên cạnh Trác Hạo, bọn họ đến đây là để thăm dò tình hình.
Địa chỉ của Lê Văn Vân do Lê Hàng đưa cho họ, bọn họ muốn đến xác nhận một chút, thăm dò tính hình, đồng thời nếu như có thể sẽ tiếp cận với Lê Văn Vân một cách tự nhiên nhất.
Nhìn bóng dáng của Lê Văn Vân, người phụ nữ mặc váy đen nở nụ cười, sau đó rút điện thoại ra bấm gọi.
“Ông chủ!” Rất nhanh đầu dây bên kia đã nhấc máy, cô ta lên tiếng với một giọng nói rất dễ nghe.
“Thế nào rồi?” Trong điện thoại, một giọng nói trầm khàn vang lên.
“Vâng, đã thấy anh ta rồi.” Người phụ nữ mặc váy đen cười nhẹ nói: “Anh ta cãi nhau với một người, nhưng không biểu lộ điều gì, cũng không phát hiện ra chúng tôi. Không phải Lê Hàng nói rằng anh ta có thể ra tay đánh cả chục tên côn đồ mà không hề bị thương sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!