Lê Trung Hằng cười cười, sau đó nhìn về phía Diệp Hinh ở bên cạnh nói rằng: “Chuyện chín năm trước đã tạo thành tổn thương rất lớn đối với Diệp Hinh, bây giờ cậu lại trở về điều tra, không thể nghi ngờ là đang xát muối lên vết thương của con bé. Cậu cũng đã ra tù, chúng ta thương lượng cùng với Diệp Hinh và người nhà họ Diệp một chút, đề nghị cậu không cần phải tiếp tục điều tra.”
Lê Văn Vân vui vẻ, anh cười như không cười nói rằng: “Xin lỗi, tôi không chấp nhận đề nghị của ông!”
“Đừng có gấp, nghe tôi nói hết đã!” Lê Trung Hằng nói: “Cậu trở lại Lâm Hải bởi vì một số chuyện, có chút không hợp với Vưu Tường, cũng xung đột với Diệp Kỳ, chúng tôi có thể giúp cậu đối phó, đồng thời để cho bọn họ về sau không tìm cậu gây phiền phức nữa.”
“Chuyện thứ hai.” Nói tới chỗ này, Lê Trung Hằng thản nhiên nói: “Chuyện thứ hai ấy mà, cậu và bố cậu có một số quan hệ, hiện tại Cảnh An đảm nhiệm chức vụ phó chủ tịch ở tập đoàn Hãn Vũ bên này. Nhà họ Lê chúng ta và tập đoàn Hãn Vũ có quan hệ cạnh tranh trên rất nhiều sản nghiệp, cũng không biết vì sao, tập đoàn Hãn Vũ luôn thích cạnh tranh cùng chúng ta. Đối với chúng ta mà nói, đây cũng không phải chuyện tốt, cho nên mong cậu có thể dàn xếp giữa hai bên, mọi người hợp tác vui vẻ.”
Lê Văn Vân buồn cười. Tập đoàn Hãn Vũ và nhà họ Lê cạnh tranh tất nhiên là vì Lê Văn Vân.
Lúc này, Lê Trung Hằng tiếp tục nói: “Còn chuyện thứ ba… rất đơn giản, chỉ cần các người đáp ứng hai chuyện trước đó, tôi có thể đề nghị, để tên các người xuất hiện trên gia phả một lần nữa, nhận tổ quy tông!”
Trong lòng Lê Văn Vân khẽ động, anh đã biết đại khái bố mình rầu rĩ là vì cái
Nhận tổ quy tông cũng không tồi, nhưng trước kia nhà họ Lê đối xử với bọn họ quá đáng như thế, bọn họ đã sớm lạnh nhạt.
Chủ yếu nhất là, mặc dù bọn họ nói thương lượng, đề nghị, nhưng thực tế đây là uy hiếp.
Có ẩn ý nếu như Lê Văn Vân tiếp tục điều tra, nhà họ Lê cũng vậy, mà nhà họ Diệp cũng thế, bọn họ sẽ không bỏ qua.
Có lẽ Lê Cảnh An rất lo lắng mình sẽ bị hai nhà trả thù, cho nên có chút quấn quýt.
Lê Văn Vân nhìn thoáng qua Diệp Hinh đang cúi đầu ở gần đó, tiếp theo môi khẽ động nói: “Bố, chúng ta đi thôi!”
Liên quan đến những thứ ông ta nói, một chút mong muốn trả lời Lê Văn Vân cũng không có.
Không điều tra?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!