Liễu Bạch và Phương Quân chưa đi ra khỏi đều sững người, bọn họ dừng chân lại, Liễu Bạch thì ngạc nhiên quay lại.
Nhà hàng Vinh Hoa tổng cộng có sáu tầng, nhưng mở cửa chính thức thì chỉ có năm tầng mà thôi, nhưng Liễu Bạch biết tầng sáu là nơi Tân Trung Lưu chuyên dùng để tiếp đãi khách quý. Nhưng tầng này, thậm chí một năm cũng sẽ không mở lấy một lần.
Quan hệ giữa ông của cậu ta và Tân Trung Lưu khá tốt, nhưng kể cả là ông của cậu ta cũng chưa từng lên tầng sáu!
Bây giờ Tân Trung Lưu lại mời Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ lên tầng sáu dùng bữa, chuyện này quả thực khiến cậu ta hơi ngạc nhiên!
Qua sự giới thiệu của Trương Dục, ông ta cũng biết Lê Văn Vân là người thế nào. Tần Trung Lưu không thể mời một người như vậy lên tầng sáu dùng bữa mới phải.
“Là thủ đoạn lôi kéo các khách hàng khác sao?” Trong lòng cậu ta nghi ngờ, lại nhìn Hoàng Thi Kỳ nói: “Hay là lai lịch của người con gái kia rất đáng gờm? Khi cô ta đối mặt với Phương Quân và tôi, giọng điệu rất bình thản..”
Trong lúc cậu ta đang ngờ vực, ba người Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ đã đứng lên.
Đi lên tầng trên.
Cùng lúc đó Ngô Nghiêu còn nháy mắt với bọn họ, khiến sự tức giận trong lòng Phương Quân càng lớn hơn.
“Mẹ nó chứ? Phương Quân chửi bới: “Còn ở lại đây làm gì, để chịu nhục à!”.
Nói xong, cậu ta bước ra khỏi cửa, đi ra ngoài!
Mà đám người Lê Văn Vân lại đi lên tầng sáu.
Tầng sáu tương đối yên tĩnh, bọn họ bước vào trong một phòng bao, sau khi vừa bước vào, Tần Trung Lưu thở ra một hơi, sau đó cơ thể run rẩy mà chào hỏi: “Ra mắt Số Không! Số Hai!”
“Ra mắt Số Hai, Số Không!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!