Nhưng từ lúc Hoàng Lượng xuất hiện, luôn là bộ dạng bảo vệ Đặng Hân Hân, muốn đấu không chết không ngừng với nhà họ Vưu bọn họ.
Anh ta nuốt nước miếng, theo bản năng nhìn về phía Lý Trạch, muốn tìm kiếm trợ giúp từ ông ta!
Nhưng toàn bộ quá trình Lý Trạch chỉ cúi đầu, thậm chí còn không nói chuyện.
“Xong rồi!” Trong lòng Vưu Tường tràn ra cảm giác bất an!
Mọi chuyện hoàn toàn vượt qua tính toán của anh ta, lần này hoàn toàn đắc tội ngân hàng Tân Hải, nếu chuyện này để người nhà hắn biết, chỉ sợ người trong nhà sẽ tước quyền kế thừa của anh ta.
Lê Văn Vân bên cạnh nghe thấy những lời đó, trong mắt anh lóe lên ánh sáng lạnh, sau đó anh đột nhiên đứng dậy quay ra cho Vưu Tường một đấm.
“Bốp!”
Lê Văn Vân vẫn chưa dùng toàn lực, dù sao đây là trước công chúng, nhưng sức lực của một đấm này cũng tuyệt đối không nhỏ!
Nhưng mà nắm đấm anh đánh ra lại bị người tên Lý Trạch đội mũ rộng vành ngăn lại. Ngay sau đó Lý Trạch ngẩng đầu nhìn về phía Lê Văn Vân cười nói: “Nhóc con, sức lực không nhỏ đâu!”
Sau đó ông ta nhìn về phía Hoàng Lượng, thản nhiên nói: “Hoàng Lượng, cũng nên dừng lại đi.”
Hình như Hoàng Lượng quen biết Lý Trạch, sắc mặt ông ta hơi thay đổi nói: “Tại sao ông lại ở trong này, nhà họ Vưu đã…”
“Biết là tốt rồi.” Lý Trạch nhàn nhạt nói: “Tôi nể mặt mũi ông nên việc này dừng ở đây đi, nếu không, tôi dám cam đoan sẽ không có người còn có thể cứu ông già kia của ngân hàng Tân Hải các người đâu.”
Làm cao tầng trong ngân hàng Tân Hải, đương nhiên Hoàng Lượng biết thế giới ngầm tồn tại, hơn nữa cũng tiếp xúc rất sâu nên tất nhiên cũng biết tổ chức Hồng Nguyệt!
Ông ta cũng rõ ràng có sát thủ cao cấp nhất thế giới Hồng Nguyệt! Bọn họ khống chế được không ít nhà giàu sau lưng có tài sản rất khủng bố.
Vẻ mặt Hoàng Lượng không biết suy nghĩ như thế nào, theo bản năng ông ta nhìn về phía Lê Văn Vân, phát hiện Lê Văn Vân đã muốn thu hồi nắm tay đi đến sô pha, bế Đặng Hân Hân đứng lên.
“Được, vậy tôi cũng cho ông mặt mũi nên việc này dừng ở đây đi.” Hoàng Lượng thở ra một hơi, chậm rãi nói.
Ông ta cũng không dám đánh cược!
Ngân hàng Tân Hải thần bí, nhưng khi gặp phải tổ chức sát thủ Hồng Nguyệt này, ông ta cũng phải kiêng kị.
Từ lúc Lê Văn Vân đến vẫn không có nói lời nào, anh ôm Đặng Hân Hân nhẹ nhàng nói: “Không sao, không sao đâu, bây giờ anh đưa em ra ngoài!”
Lúc này Vưu Tường và Diệp Kỳ cũng không ngăn cản anh, anh đi đến cạnh Hoàng Lượng nhẹ giọng nói: “Đi trước đi!”
Hoàng Lượng nhìn thoáng qua Vưu Tường, sau đó đi cùng Lê Văn Vân rời khỏi quán bar!
Vẻ mặt Vưu Tường như có suy nghĩ sâu xa, anh ta vẫn lo lắng Hoàng Lượng sẽ trở mặt hoàn toàn với bọn họ.
Đến lúc đó, Vưu Tường sẽ trở thành người làm việc không tốt còn tìm phiền phức cho gia đình, người trong nhà khẳng định sẽ trách anh ta.
Lý Trạch nhìn vẻ mặt anh ta như vậy, vỗ vỗ bờ vai của anh ta rồi nói: “Nhóc con yên tâm đi, tôi đã mở miệng, ông ta cũng không dám làm gì cậu đâu.”
Miệng của ông ta lộ ra nụ cười khinh thường.
Lúc này Vưu Tường mới thở phào rồi nhìn về phía Diệp Kỳ, nhướng mày nói: “Tại sao Hoàng Lượng lại đến đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!