Nói xong, anh lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đặt trên mặt bàn, bình tĩnh nói: “Tấm thẻ này, chắc là anh biết!”
Trong giây phút nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng màu xanh này, những người nhận ra tấm thẻ kim cương Tân Hải ở đây đều chấn động!
Lê Cảnh An, Tào Vân, Tả Hạo, Liễu Ngọc!
Đương nhiên là Liễu Ngọc không thể nào có được thẻ ngân hàng Tân Hải, nhưng Tả Hạo có, cũng từng khoe khoang với cô ấy, cũng từng giới thiệu qua chế độ của ngân hàng Tân Hải!
Cho nên cô ấy cũng nhận ra.
Tả Hạo cảm thấy cổ có hơi lạnh, cuối cùng anh ta đã biết, vì sao Lê Văn Vân lại quen biết Trần Mỹ Huyên.
Lúc này, ánh mắt Lê Văn Vân bình tĩnh nhìn về phía anh ta. Sau đó, lấy điện thoại ra, cười như không cười nói: “Hôm nay, tôi sẽ để anh chết được rõ ràng!”
Trong khách sạn, Tào Dung vừa hét lên chất vấn đã khiến vô số người đưa mắt nhìn về phía Lê Văn Vân!
Tấm thẻ ngân hàng màu xanh đặt lên bàn làm sắc mặt rất nhiều người thoắt biến đổi, đa phần vẫn là người không hiểu mấy, thế nhưng bọn họ cũng đều biết tấm thẻ ấy đại diện cho thứ gì đó không hề tầm thường!
“Đấy là gì thế? Sao ngay cả Tả Hạo với Lê Cảnh An cũng biến sắc vậy.”
Có người hiểu về ngân hàng Tân Hải nói: “Đấy là thẻ kim cương của ngân hàng Tân Hải, biết ngân hàng Tân Hải không? Chính là ngân hàng chuyên phục vụ cho người giàu có, muốn gửi ngân hàng cũng phải có ít nhất một triệu mới được, hơn nữa đấy chỉ mới là thẻ bạc cấp thấp nhất thôi, kế đó là vàng, bạch kim. Muốn có thẻ vàng, thẻ bạch kim thì phải gửi ngân hàng hơn trăm triệu mới được. Thẻ kim cương kia còn kinh hơn thế nhiều, lượng phát hành rất ít, nghe nói cả Lâm Hải chỉ có một tấm, những người có tiền trong dòng họ lớn cũng không có được đâu!”
“Nói đơn giản thì chính là người có tiền, không nhất định sẽ có tấm thẻ kim cương ấy, nhưng mà có thể kim cương thì nhất định là kẻ có tiền.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!