Vì thế, chủ tịch của xí nghiệp Hoa thị, Hoa Cường tiên sinh, vào buổi tối tìm thấy được con gái thất lạc, đã phải vứt hết mặt mũi, lái một chiếc xe thể thao mấy trăm vạn, tìm thấy một cửa hàng bán thuốc tránh thai, đi vào mua một thùng. “biện pháp phòng tránh”.
Làm lễ vật chào đón con gái về nhà? Có thể gây ra hiểu lầm gì chứ...
Đến khi Hoa Tư Hàm gõ cửa phòng để đưa cho Chiết Chi “áo mưa”, thì cũng đã qua ba mươi phút, Hoa Tư Hàm chờ vô cùng sốt ruột, sợ hai người trong phòng chịu không nổi!
Kết quả vào lúc cô ấy gõ cửa, hai người trong phòng một đứng một ngồi, thái độ vô cùng thân mật, nhưng quần áo lại hoàn chỉnh, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, lấy hết can đảm đưa “áo mưa” tới: “Chi Chi, phải cẩn thận nha.”
Chiết Chỉ:??? Cẩn thận cái gì cơ? Nói nghiêm túc đấy à?
Nhìn đống hàng có duy nhất một chữ Durex được đóng gói cẩn thận, Chiết Chi có chút đau đầu.
Nhìn Hoa Tư Hàm lủi mất dạng, Chiết Chi cảm thấy đầu càng đau hơn, rốt cuộc vì sao lại có thể hiểu lầm như vậy. chứ? Vì cái gì mà ba và chị cô lại nghĩ rằng cô là một “dâm nữ” vậy hả?
Sống sót sau tai nạn, rồi còn phải truyền dịch trong bệnh viện, chả lẽ buổi tối về nhà còn muốn lăn giường để ăn mừng sao?
Muốn cô ăn mừng cái gì đây? Ăn mừng bản thân một đêm phất nhanh à?
“Biện pháp phòng tránh” mang đến từng đợt xấu hổ khiến Chiết Chi và Thần Tài nửa ngày cũng không thể nói chuyện.
Thần Tài ở trong lòng khit mũi coi thường, bọn họ có rất nhiều “biện pháp phòng tránh”, nhưng rảnh rỗi quá không có gì làm hay sao mà phải sử dụng mấy cái này?!
Huống chỉ, thần tiên có thể dùng ý thức giao lưu, nhưng mà, không cần dùng ý thức cũng được.
Hắn bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
Chiết Chi nhìn mấy thứ này, cảm thấy bản thân cần phải làm gì đó: “A Bảo, đi hỏi mượn chị hoặc ba tôi một cái máy tính mang lại đây.”
Thần Tài không biết cô muốn làm gì, nhưng hắn không phản đối, chịu thương chịu khó đi mượn máy tính.
Mười phút sau, Thần Tài xuất hiện ở trước mặt Hoa Tư Hàm, giải thích nguyên nhân.
Hoa Tư Hàm vừa lấy máy tính của mình đưa Thần Tài, vừa đánh giá hẳn từ trên xuống dưới: “Mười? Mười phút?”
Nhanh như vậy sao?
Thần Tài hoàn toàn nghe không hiểu Hoa Tư Hàm đang nói cái gì, liếc nhìn laptop: “Tôi sẽ cố gắng trong mười phút trả lại cho cô.”
Cố gắng? Là có ý gì? Ý là, mười phút là đã quá sức rồi sao?
Hoa Tư Hàm cảm thấy chuyện này cần mình phải đặc biệt để tâm, cô ấy định ngày mai đi tìm Hoa Cường, cảm thấy cần phải kiếm cho em rể tương lai một liều thuốc bổ thật tốt.
Mười phút sao mà được? Chiết Chi lấy được laptop, quen cửa quen nẻo mở Taobao ra, muốn đăng ký một cái tài khoản, lại có chút đau đầu: “Tôi
không có chứng minh thư”
Thần Tài xòe hai bàn tay ra: “Tôi cũng không có chứng minh thư”
Chiết Chỉ:
Tôi là một kẻ không có hộ khẩu thì không có chứng minh thư cũng rất bình thường, nhưng sao một người mất trí nhớ như anh...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!