Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Tiêu Trạch dẫn người phong tỏa hiện trường, mặc dù hiện trường cực kì hỗn loạn, nhưng vẫn yêu cầu mỗi một người rời khỏi vịnh Thiên Long đều phải lưu lại thông tin cá nhân và vân tay.

Nhân viên công tác ở vịnh Thiên Long tích cực phối hợp với cảnh sát điều tra, toàn bộ video từ camera đều chuẩn bị sẵn sàng.

Người của phòng điều khiển người copy video giám sát từ 6 giờ đến 8 giờ tối, tận lực trợ giúp cảnh sát tìm kiếm kẻ khả nghi.

Thi thể nạn nhân được cảnh sát cho vào túi đựng xác tức tốc mang về cục cảnh sát, chuẩn bị tiếp tục giải phẫu lấy bằng chứng.

Cố Nguyên đi theo xe vận chuyển thi thể trở về cục cảnh sát, những người còn lại lưu lại vịnh Thiên Long tiếp tục điều tra manh mối.

“Người chết nặng 100kg!” Mấy vị cảnh sát tốn sức chín trâu hai hổ mới cân được thể trọng của thi thể này, sau đó đưa lên bàn giải phẫu, tiểu Lưu của tổ điều tra vật chứng đi theo Cố Nguyên chụp ảnh, những người còn lại đều chờ ở bên ngoài.

Thi thể nằm trên bàn giải phẫu, đầu thưa thớt tóc còn dính chút ít thủy tảo cùng cát bùn, các bộ phận cơ thể khác cũng có dính cát bùn, thi thể còn chưa giải phẫu, phía dưới đã bị đọng nước, da bàn tay cùng bàn chân đã nhăn nhúm, bị bọt nước làm cho phồng rộp, tầng sừng ở trên thực dễ dàng bị bong ra.

Cố Nguyên vũ trang đầy đủ đứng bên bàn phẫu thuật thi thể lắp ráp dao phẫu thuật, ánh bạc lạnh lẽo loang loáng trên găng tay cao su.

“Cạch.”

Tiếng dao phẫu thuật tra vào cán mười phần thanh thúy dễ nghe.

Đem dao đã được lắp ráp tốt đặt ở khay, ngay sau đó lại tiếp tục với một con dao khác.

Thi thể trên bàn giải phẫu nặng 100kg, muốn cắt ra lớp mỡ dày cộp đó thì một cây đao hiển nhiên là không đủ, giải phẫu thi thể mập mạp thực sự là loại hoạt động tiêu hao rất nhiều thể lực.

Người chết chỉ mặc một cái quần bơi, thứ che đậy duy nhất bị kéo cắt xuống, Cố Nguyên phát hiện quần bơi này thuộc về một nhãn hiệu hàng xa xỉ, một cái phải có giá từ 1000 đến 3000 tệ.

Trong móng tay người chết có chút ít cát bùn, số cát bùn này đặc biệt quan trọng, có thể cùng đối chiếu với cát ở vịnh Thiên Long để xác định địa điểm tử vong có thật sự là ở đó không, nếu người chết lúc còn sống có ý thức, móng tay có khả năng sẽ lưu lại DNA của hung thủ.

Cố Nguyên cẩn thận cắt đi móng tay, cũng lấy dịch khoang miệng và xoang mũi, vì thể hiện sự tôn kính đối với người chết, trước khi giải phẫu thi thể đều sẽ cúi người một cái thật sâu, trong quá trình giải phẫu, cũng sẽ cố hết sức làm vết dao thật gọn gàng, như vậy sau khi kết thúc giải phẫu, lúc khâu lại sẽ dễ nhìn hơn.

Tay phải cậu cầm dao phẫu thuật đứng bên thi thể, giống như một công cụ hình người không có cảm xúc, chỉ có duy nhất đôi mắt màu đen lộ ra ngoài tản ra hơi thở tối tăm, lông mi hơi hơi rũ, tay trái đặt dưới xương hàm thi thể xác định vị trí hai tuyến nước bọt, ngón trỏ cùng ngón cái tách ra một khoảng cách nhỏ, cố định hai bên làn da, tay phải cầm dao phẫu thuật dùng sức cắt ra một đường ở giữa hai tuyến, phần mỡ ở cổ không phải quá dày, cho nên cắt ra tương đối dễ dàng.

Vết dao vẫn đi xuống, vòng qua rốn, ngừng ở trên chỗ xương mu tiếp giáp, từ nơi vết dao cắt xuống, mỡ vàng không ngừng tươm ra, bởi vì mỡ quá dày, cũng không có thấy cơ bắp màu đỏ.

“F*ck!” Tiểu Lưu đứng ở một bên chụp ảnh nhịn không được nói chửi một tiếng.

Ngón trỏ và ngón cái tay trái Cố Nguyên tách lớp mỡ vàng ra hai bên, từ vết dao bạn đầu tiếp tục cắt xuống, dao phẫu thuật hoàn toàn chìm vào trong mỡ, Cố Nguyên vẫn như cũ không cảm thấy được dao đã cắt xuyên qua tầng mỡ, đặc biệt là khi cắt tới bụng, mỡ càng lúc càng dày, có cảm giác như sâu không thấy đáy.

Một lát sau, Cố Nguyên cảm giác được lưỡi dao có hơi cùn, vì thế lấy một con dao khác từ khay dụng cụ đã chuẩn bị tốt trước đó.

“Cho nên mới nói cần phải giảm béo, bằng không lúc chết muốn giải phẫu cũng phải tốn hết nửa ngày, thật xấu hổ!”

Tiểu Lưu cảm khái một chút, ấn xuống nút chụp của camera.

Cố Nguyên nhíu mày: “Đừng nói chuyện, chụp ảnh.”

Cậu không thích lúc giải phẫu thi thể có người ở bên cạnh nói chuyện, như vậy dễ dàng khiến cậu phân tâm, có đôi khi còn sẽ khiến mạch suy nghĩ của cậu đứt quãng.

Tiểu Lưu có chút xấu hổ ngậm miệng lại, không có tiếp tục hé răng.

Lúc con dao thứ hai bị cùn lần nữa, Cố Nguyên rốt cuộc tách ra được lớp mỡ dưới da, khi mổ cơ bụng cùng màng gân, cậu không thể không đổi một lưỡi dao mới.

Sau khi mở ra khoang bụng, phát hiện được bên trong ruột non đầy khí, này trùng khớp với phán đoán ban đầu của cậu.

Đại tràng nghẽn cứng, bên trong có lượng lớn phân bị tắc: “Người chết lúc còn sống hần bị táo bón nghiêm trọng, ít nhất đã 3 ngày không có đại tiện.”

Tiểu Lưu làm ra vẻ mặt ghê tởm, mà đôi mắt lộ ra bên ngoài của Cố Nguyên không có bất luận cảm xúc dao động nào.

Mập mạp, ít rèn luyện, thường xuyên ngồi lâu, ăn uống không điều độ, đồ ăn ít chất xơ, còn có nguyên nhân tâm lý, những nhân tố này dẫn tới hệ bài tiết của người chết hỗn loạn, hệ vi sinh vật đường ruột mất cân đối làm cho vi khuẩn chuyển hoá nhanh, khoang bụng tích khí nghiêm trọng.

Có thể tưởng tượng ra nạn nhân lúc còn sống ba bữa cơm không có quy luật, chịu áp lực tinh thần lớn, hơn nữa thường xuyên ngồi trong văn phòng, thức ăn hàng ngày cũng thường là thịt cá.

Sau khi cắt ra dạ dày, một cổ mùi rượu xông vào mũi, trong dạ dày hổ lốn thành phần thịt băm, có vẻ là bữa tối vừa ăn trước khi chết.

Cố Nguyên lấy ra một ít dịch dạ dày đi xét nghiệm.

Theo xương sườn lộ ra hướng về phía trước, Cố Nguyên thành thạo cắt đứt xương sụn nối giữa xương sườn và xương ngực, cuối cùng dùng kìm loại nhỏ bấm gãy khớp xương giữa xương ngực và xương quai xanh, làm lộ ra hai sườn phổi cùng trái tim kẹp ở giữa.

Nếu nạn nhân bị chết đuối, trước khi chết giãy giụa cùng kêu cứu sẽ làm lượng lớn nước biển tràn vào đường hô hấp, nước biển chảy vào phổi, lắng ở lá phổi, ảnh hưởng việc trao đổi khí, trong thời gian ngắn làm CO² tích tụ và gây thiếu oxy, cuối cùng dẫn đến cái chết.

Nếu khi rơi xuống nước tim nạn nhân đã từ từ ngừng đập thì lượng nước trong phổi sẽ giảm đi nhiều.

Cho nên Cố Nguyên yêu cầu lấy ra toàn bộ phổi, cân đo, phân tích, cuối cùng tìm ra phương thức chết chìm của nạn nhân.

Kết quả chứng minh nạn nhân khi rơi xuống trái tim đã từ từ ngừng đập, thế thì giải phẫu kỹ càng trái tim, kiểm tra xem nạn nhân lúc còn sống có bệnh về tim không.

Giải phẫu xác thực phát hiện dị thường, sự thật chứng minh nạn nhân có tật ở tim, nạn nhân từng làm phẫu thuật bắc cầu ở động mạch vành.

Nạn nhân sau khi vào nước vì nguyên nhân nào đó, dẫn tới tim bị đình chỉ, cho nên chỉ sặc rất ít nước vào phổi.

Kế tiếp là giải phẫu não, khi dùng cưa điện mở sọ ra, mùi tủy cốt trong cực kì nồng, ngửi phải loại mùi hương này dễ dàng làm người ta choáng váng mặt mài.

Sau khi giải phẫu kết thúc, Cố Nguyên nghiêm túc ghi lại báo cáo nghiệm thi, cũng đem manh mối phát hiện được thông trì cho cảnh sát đang điều tra ở vịnh Thiên Long.

【 Người chết là nam, khoảng 40 tuổi, thân cao 170cm, thể trọng 100kg, trên người mặc quần bơi nhãn hiệu hàng xa xỉ, tim từng phẫu thuật mạch bắc cầu, thời gian tử vong ở giữa 7 giờ đến 8 giờ tối, trước khi chết đã ăn bữa tối, bởi vì người chết trước khi xuống nước tim đã xảy ra vấn đề, tạm thời không thể xác định người chết rốt cuộc có thể bơi hay không. 】

Cố Nguyên làm xong công tác, về nhà tắm rửa một cái, vừa từ phòng tắm bước ra, màn hình di động liền sáng lên, thông báo có hai tin nhắn chưa đọc, một cái là Tiêu Trạch gửi, một cái là là Mặc Lâm gửi.

Tiêu Trạch: 【 Thân phận nạn nhân đã được xác nhận, vợ ông ta đang ở tại khách sạn sau lưng vịnh Thiên Long. 】

Mặc Lâm: 【 Tôi có nên tới nhà tìm cậu không? 】

Phía dưới có thêm một bức ảnh bàn tay bọc băng gạc.

Cố Nguyên đầu tóc còn ẩm ướt, ngón tay nắm di động có chút trắng bệch, cậu không thích có người đến nhà cậu, nhưng nếu người này là Mặc Lâm, tựa hồ là có thể tiếp thu.

Mới vừa có ý nghĩ như vậy, Cố Nguyên bỗng nhiên nhíu mày.

Chứng sợ hãi xã giao của cậu vẫn luôn rất nghiêm trọng, nhưng vì cái gì khi tiếp xúc với Mặc Lâm lại không phát tác, không chỉ không phát tác, còn có thể vì anh ta mà có chuyển biến tốt đẹp......

Cậu nhớ tới lời tiến sĩ Chu nói: Có thể thực hiện tiếp xúc thích hợp...

Cố Nguyên suy nghĩ một chút, đáp lại Mặc Lâm: 【 Tới. 】

Mặc Lâm: 【 Gửi tôi địa chỉ. 】

Vì thế Cố Nguyên đem địa chỉ nhà mình gửi cho Mặc Lâm.

Mười phút cửa sau chuông cửa vang lên, Cố Nguyên vừa mới sấy xong tóc, mặc một thân áo ngủ tơ lụa màu đen, đã hơi hơi buồn ngủ.

Cậu mở cửa ra, Mặc Lâm đứng ở đối diện bỗng nhiên sửng sốt.

Áo ngủ của Cố Nguyên thực gọn gàng, chính là kiểu dáng sơ mi bình thường, cúc áo đầu tiên không cài, xương quai xanh trắng nõn giấu ở trong áo, phía dưới là quần dài màu đen, thoạt nhìn thực ôm dánh, ẩn ẩn có thể thấy hình dáng bắp chân, nhìn ra được vải dệt thực thông khí và mềm mại.

Áo ngủ này rất giống một cái áo sơ mi màu đen, mà Mặc Lâm vừa vặn lại là một áo sơ mi khống, cho nên anh cảm thấy thực nice!

Làn da Cố Nguyên thật sự rất trắng, áo ngủ đen làm cậi có vẻ càng trắng hơn, đôi môi đỏ máu khiến người ta ấn tượng thật sâu!

Mặc Lâm có cảm giác bị cậu làm kinh diễm, đôi mắt hẹp dài hơi hơi nheo lại, trong ánh mắt có loại cảm xúc Cố Nguyên nhìn không hiểu.

Xem ra cậu đích xác rất thích hợp để mặc chính trang, mặc đồng phục cảnh sát cũng sẽ cho người ta một loại cảm giác “Chế phục”.

Cố Nguyên kéo cửa ra phía sau rồi lại đi vào trong, ngồi xổm trên mặt đất, từ ngăn tủ TV tìm ra hòm thuốc.

Mặc Lâm đóng của lại, đứng ở huyền quan, bỗng nhiên phát hiện trong nhà Cố Nguyên chỉ có một đôi dép lê.

Toàn bộ phòng khách thực đơn điệu, trừ bỏ sô pha, bàn trà cùng TV treo tường không có đồ vật dư thừa nào khác, đồ bài trí duy nhất là một ly nước thủy tinh.

Cố Nguyên vặn nắp chai Povidone, đang tìm tăm bông bỗng quay đầu lại nhìn thoáng qua anh: “Lại đây.”

Mặc Lâm phát hiện trên mặt cậu buồn ngủ, giọnh nói cũng nhỏ, xem ra kia khối thi thể 100kg làm cậu mệt đến quá sức.

Anh cởi giày da, đôi vớ nam xa hoa đạp lên sàn nhà lạnh lẽo, khi đi đến trước mặt Cố Nguyên, phát hiện mí mắt đối phương đã híp lại, một bộ dáng sắp ngủ đến nơi.

Có chút đáng yêu!

Đây là phản ứng đầu tiên của Mặc Lâm.

Anh duỗi tay sờ đầu Cố Nguyên, mới vừa đụng tới mái tóc mềm mại, cảm giác được thân thể đối phương rụt về sau, nhưng cũng chỉ là nâng mắt nhìn anh không nói lời nào.

Mặc Lâm tay tiếp tục duỗi tay ra phía trước, lúc này Cố Nguyên cũng không lùi lại, chỉ là hơi hơi nhíu mày, nhưng lời nói ra cũng đủ tàn nhẫn.

“Anh muốn chết?”

Mặc Lâm nhanh chóng xoa nhẹ đầu của cậu, khi thu hồi tay, cảm giác lòng bàn tay có chút nóng bỏng.

“Tôi chỉ là muốn xem tóc cậu còn ướt không,” Mặc Lâm giải thích: “Tóc nhất định phải làm khô lại đi ngủ.”

“Dong dài.”

Mặc Lâm: “Lần đầu tiên có người nói tôi dong dài, xem ra tôi cần phải ngẫm lại chính mình một chút, có phải đang dành quá nhiều tâm tư cho cậu không?”

Cố Nguyên không phản ứng hắn, xé mở băng gạc trong lòng bàn tay, phát hiện miệng vết thương cũng không chuyển biến tốt đẹp, mà ngược lại trở nên càng đỏ, theo lý mà nói chỉ cần không nhiễm trùng, rất nhanh sẽ bắt đầu khép lại.

“Miệng vết thương của anh dính nước?”

Mặc Lâm nhìn bàn tay mình: “Hẳn là ra mồ hôi.”

“Như thế nào lại ra nhiều mồ hôi như vậy?”

“Không được sao?”

Mặc Lâm tâm nói: Chỉ cho cậu được phân bố dopamine, không cho lòng bàn tay tôi ra mồ hôi?
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!