Giang Tứ đi vòng quanh nhà xác, bốn phía đều là tường trắng, nếu như có thứ gì đó thì liếc mắt một cái là có thể thấy ngay, giống như trong bãi đậu xe ngầm lần đó, một thứ to như vậy Giang Tứ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, nhưng trong nhà xác của bệnh viện Thanh thị chẳng nhìn thấy gì cả, ngoại trừ tủ đựng xác đặt sát tưởng, để lại những vết trắng như tuyết trên tường thì không còn gì nữa.
Giang Tứ đứng giữa nhà xác nhìn về phía bức tường trống trơn, những dấu vết tương phản trên tường rất rõ ràng, những chỗ không bị tủ đựng xác che lại rõ ràng là tối hơn, bức tường trắng bị chiếu đèn trong một khoảng thời gian dài bị ám đen, còn những chỗ bị tủ đựng xác che lại thì rất trắng.
Người trấn quỷ Ô Kiềm mới được điều tới nhỏ giọng hỏi Mục Vi: "Cậu ta đang nhìn gì thế? Đội trưởng Bạc chính là Linh Giả mạnh nhất trong thế hệ trẻ, ngay cả đội trưởng Bạc cũng không nhìn ra vấn đề thì sao một tân sinh Linh Giả có thể nhìn ra được? Năng lực Linh Giả của cậu ấy không phải là đôi mắt thấu thị đó chứ?"
Ô Kiềm quả thực đã nói rất nhỏ, thế nhưng nhà xác quá yên tĩnh, mọi người đều có thể nghe thấy những lời lẩm bẩm của hắn.
Bạc Hoài vẫn luôn đứng bên cạnh Giang Tứ, kiên nhẫn chờ đợi, "Cậu có nhìn ra gì không?"
Giang Tứ chậm rãi lắc đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào tường như cũ, cậu đưa tay chỉ vào một bức tường ám đen, "Chỗ đó trước kia đặt cái gì vậy? Tại sao bức tường đó lại tối hơn những nơi khác?"
Quản lý nhà xác nơm nớp lo sợ đi tới nhìn thoáng qua, "Chỗ đó trước kia không được gì cả, chắc là bám bụi thôi."
Từ khi thi thể trốn thoát khỏi đây, nhà xác của bệnh viện Thanh thị đã đóng cửa, không còn thi thể nào được đưa vào đây nữa, nếu như có thi thể nào thì sẽ được chuyển đến nơi khác, nhân viên quản lý nhà xác cũng rảnh rỗi ở nhà, không ai dám tới làm việc nữa, đặc biệt là sau khi tin tức về quỷ được chứng thực, bọn họ càng không dám làm công việc này, bệnh viện vốn là giao điểm giữa sự sống và cái chết, nhà xác càng là nơi tụ tập những thứ quỷ dị, ai còn dám tới đây làm việc chứ?
Nếu không phải bệnh viện vẫn luôn gọi điện thoại thúc giục thì hắn cũng không dám tới đây, biết có Linh Giả và Người trấn quỷ ở đây nên quản lý mới lớn gan đi tới, trước đó hắn luôn đứng bên ngoài, căn bản không dám vào trong.
Có phải bụi hay không thì đưa tay chạm vào là biết, Giang Tứ đi qua đó, Bạc Hoài đi theo cậu, thời khắc ở bên cạnh Giang Tứ để đề phòng lỡ như xảy ra chuyện.
Giang Tứ đưa tay chạm vào vết ám đen trên tường, bức tường là thật, vết đen đó cũng không phải là bụi, chỉ là tự nhiên biến đen, tay Giang Tứ sờ soạng trên tường một lúc lâu, dọc theo tường đi về phía trước, ngón tay chạm lên trên chạy dọc theo bức tường.
Hành vi của Giang Tứ khiến mọi người cảm thấy khó hiểu, trong tình huống nghiêm túc như vậy mà cậu cứ như là đang chơi đùa.
Giang Tứ đi đến một góc tường, không biết tay đã đụng phải thứ gì mà khung thoại đột nhiên xuất hiện.
【 Cỏ Quỷ Tuyến đực rất giỏi ngụy trang, Cỏ Quỷ Tuyến từ khi sinh ra đã có bản lĩnh tự phong tỏa quỷ khí của chính nó, Cỏ Quỷ Tuyến từ trước tới nay đều có cả hai giới, nếu như bị Cỏ Quỷ Tuyến đực xâm nhập vào cơ thể thì thân thể sẽ trở nên trì độn, cứng đờ, nếu bị Cỏ Quỷ Tuyến cái xâm nhập thì sẽ biến thành xác chết, cho dù là đực hay cái xâm nhập vào cơ thể cũng sẽ để lại dấu vết sau gáy, Cỏ Quỷ Tuyến chỉ sinh trưởng ở nơi quỷ khí nồng đậm là nơi biên giới, hành trình vượt ngục theo sau quỷ khí xem ra cũng không hề suôn sẻ, quỷ khí có thể rời đi bất cứ lúc nào, còn Cỏ Quỷ Tuyến lại không thể tự do đến và đi. 】
Giang Tứ đứng ở góc tường, Dù Dẫn Mộng trên tay trái chợt lóe lên, Bạc Hoài tiến lên một bước, vừa rồi trong chớp mắt hắn cảm nhận được sự tồn tại của quỷ khí.
Giang Tứ nhìn về phía Bạc Hoài, dùng tay vẽ một cái khung trên góc tường, ý bảo Bạc Hoài dùng Linh Vực để khống chế vị trí này, Giang Tứ không cần nói rõ, Bạc Hoài đã đã hiểu ý của cậu, bởi vì Bạc Hoài đã cảm nhận được quỷ khí, ở đây chắc chắn có cái gì đó.
Tại góc tường vô cùng bình thường đột nhiên có thể một Linh Vực tỏa ra ánh sáng trắng, Linh Vực bao phủ nó, Bạc Hoài lập tức phát hiện ở góc tường có cái gì đó, đôi mắt không nhìn thấy nhưng Linh Vực lại có thể cảm ứng được.
Giang Tứ nói: "Quỷ khí lúc trước xuất quỷ nhập thầm, hẳn là đã tới nơi này, có cái gì đó bị mang ra."
Giang Tứ cũng bởi vì mớ quỷ dị kia mà một chân bước vào nơi biên giới, quỷ khí xuất hiện ở trước thang máy hẳn là cũng sẽ xuất hiện những chỗ khác, nhà xác ở bệnh viện Thanh thị chắc chắn cũng đã được nó quan tâm chăm sóc, nếu không thì toàn bộ thi thể ở đây sẽ không biến thành thi quỷ, đây không phải hoàn toàn là suy đoán, Cỏ Quỷ Tuyến chính là bằng chứng tốt nhất.
Bạc Hoài cũng suy đoán liệu có phải sương mù quỷ dị vào đêm đó đã khiến cho xác chết ở đây đột biến không, hoặc lối vào Quỷ Dị Tràng mơ hồ đã từng xuất hiện ở chỗ này, chịu ảnh hưởng của quỷ khí nên thi thể mới xuất hiện biến hóa như vậy, nhưng đây đều là suy đoán, không có chứng cứ thì không thể xác nhận, hiện tại Giang Tứ đã tìm được chứng cứ, bị vây nhốt trong Linh Vực của Bạc Hoài.
Bạc Hoài thu nhỏ Linh Vực của mình lại, cố gắng tiêu diệt đồ vật bị nhốt bên trong, trong ánh sáng trắng vốn trống rỗng đột nhiên xuất hiện một đường màu đen mỏng và dài, thứ đồ đó nhanh chóng vặn vẹo như thể vẫn còn sống, muốn lao ra khỏi Linh Vực nhưng đều thất bại.
Giang Tứ: "Trước mắt đừng đụng vào nó."
Khung thoại cũng không nói điều gì sẽ xảy ra nếu một trong hai cây Cỏ Quỷ Tuyến đực và cái biến mất thì cây còn lại sẽ như thế nào, Giang Tứ lo lắng chúng nó sẽ ảnh hưởng lẫn nhau.
Bạc Hoài dừng tay, những sợi đen vặn vẹo điên cuồng an tĩnh lại, thong thả mấp máy trong luồng ánh sáng trắng, khiến mọi người đang xem da đầu tên dại.
Giang Tứ nhìn từng người có mặt ở đây, Cỏ Quỷ Tuyến chỉ cần xuất hiện chính là đực cái cùng ra, bị bắt lấy chính là cây đực, như vậy cây cái sẽ đi đâu?
Phản ứng của Giang Tứ nói với Bạc Hoài, ở chỗ này không chỉ có một thứ này mà còn có nhiều thứ hơn nữa, nếu như thứ này giỏi ngụy trang, vậy dùng Linh Vực cảm ứng điều tra một chút làm biết.
Ánh sáng trắng trên người Bạc Hoài bùng nổ, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ nhà xác, rồi ánh sáng trắng nhanh chóng biến mất.
Giang Tứ dò hỏi nhìn về phía Bạc Hoài, Bạc Hoài lắc đầu, tỏ vẻ không có phát hiện gì nữa.
Giang Tứ nói: "Thứ này có tên là Cỏ Quỷ Tuyến, hẳn là một thứ gì đó đến từ Quỷ Dị Tràng chưa mở ra kia, chỉ cần xuất hiện chính là cả đực và cái cùng ra, cây bị bắt lấy này là cây đực, hẳn là còn có cây cái, nếu như không ở trong nhà xác thì chắc hẳn đã xâm nhập vào cơ thể con người và đi ra ngoài."
Sắc mặt của mọi người ở hiện trường lập tức thay đổi, cái thứ đồ quỷ này giống như một sợi dây đen mảnh, xâm nhập vào cơ thể con người thì có thể tốt được sao?
Bạc Hoài liếc nhìn tay trái của Giang Tứ, lúc Dù Dẫn Mộng chợt lóe qua, người khác có thể không thấy nhưng Bạc Hoài đi theo bên cạnh Giang Tứ thì thấy rất rõ ràng, thông tin này là đến từ Dù Dẫn Mộng sao?
Bạc Hoài nhìn về phía người quản lý nhà xác, "Ai là người đầu tiên phát hiện ra thi thể bị mất tích?"
Người quản lý liên tục xua tay, "Không phải tôi, hôm đó tôi trực ca ngày, lão Triệu trực ca đêm, chính ông ta là người phát hiện thi thể mất tích, đầu tiên ông ta báo cho bệnh viện rồi sau đó mới báo cảnh sát."
Bạc Hoài: "Lão Triệu có ở đây không?"
Mục Vi nói: "Bệnh viện không liên lạc được với lão Triệu, có cử người đến nhà tìm ông ta, hàng xóm nói trước đó ông ta bị đột quỵ, nửa người không thể cử động nên đã được người nhà đưa về quê dưỡng bệnh."
Bạc Hoài: "Đi tra xem ông ta là người ở đâu, có phải thật sự đã về quê không."
Mục Vi có đưa người trong cục tới, yêu cầu anh ta làm việc đó.
Giang Tứ nói: "Nếu như bị Cỏ Quỷ Tuyến xâm nhập vào cơ thể thì sẽ để lại dấu vết trên gáy, tốt nhất là những người có mặt ở đây nên kiểm tra gáy của nhau."
Quản lý nhà xác là người đầu tiên được kiểm tra, Mục Vi tự mình kéo cổ áo của hắn ra để xem, mặc dù tối hôm đó hắn không có ở đây thì cũng đã quay lại nhà xác vào sáng hôm sau, nguy cơ bị xâm nhập vào cơ thể vẫn là rất lớn.
Những người khác có mặt ở đây cũng nhìn vào gáy của nhau, Giang Tứ nhìn về phía Bạc Hoài, Bạc Hoài là Linh Thể, Cỏ Quỷ Tuyến hẳn là sẽ không dại khờ đến mức lẩn quẩn trong Linh Thể, đây là ngại mình chết chưa đủ nhanh à?
Bạc Hoài nhướn mày, "Muốn xem à?"
Giang Tứ lắc lắc đầu, "Không cần, giá trị tinh thần của anh cao như vậy, Cỏ Quỷ Tuyến sẽ không thiếu suy nghĩ đến mức ấy đâu."
Bạc Hoài trầm ngâm nói, "Cậu biết giá trị tinh thần của tôi cao bao nhiêu à?"
Giang Tứ: "......"
Sợ bị bại lộ nên không dám nhắc tới Linh Thể, không ngờ lại mắc sai lầm ở vấn đề giá trị tinh thần.
Giang Tứ cười gượng, "Linh Vực của anh chính là cỗ máy khai thác tinh thần, người có thể sử dụng Linh Vực thì chắc chắn giá trị tinh thần phải rất cao."
Bạc Hoài gật đầu, coi như cho cậu vượt qua khảo hạch, "Vậy để tôi xem giúp cậu một chút."
Giang Tứ: "......"
Không sai, Cỏ Quỷ Tuyến không dám tiến vào Linh Thể, nhưng lại dám vào Quỷ Thể của cậu, nếu như vào được thì thật giống như là chuột sa hũ gạo.
Giang Tứ quay lưng về phía Bạc Hoài, để hắn xem gáy cho mình.
Bạc Hoài kéo cổ áo sau của cậu ra rồi nhìn vào bên trong, phần gáy trắng ngọc không tì vết, đường nét tinh tế tuyệt đẹp, Giang Tứ mặc một chiếc áo hoodie rộng thùng thình, Bạc Hoài liếc mắt nhìn một cái là không bỏ sót thứ gì từ trên xuống dưới, tấm lưng mảnh khảnh trắng nõn tựa như có ma lực, chặt chẽ hấp dẫn tầm mắt của Bạc Hoài, vòng eo thon gọn nhưng rắc chắc kia như muốn dụ dỗ hắn đưa tay chạm vào......
"Sẽ không phải là ở trên người tôi đó chứ?" Áo của Giang Tứ bị túm lấy, đã một lúc lâu rồi mà không thấy Bạc Hoài lên tiếng, nhất thời cậu cảm thấy hơi xấu hổ.
Giang Tứ vừa nói lời này thì tất cả mọi người đều nhìn qua.
Bạc Hoài buông tay, giúp Giang Tứ chỉnh lại cổ áo, "Không có, trên người cậu không có cái gì cả."
Lúc này những người khác cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ đều đã kiểm tra xong rồi, không phát hiện điều gì bất thường cả.
Thi thể đã trốn đi một tháng, đã có không ít người lục tục đến nhà xác này, người của bệnh viện, người đến để điều tra, chỉ cần bọn họ đến nhà xác thì đều có nguy cơ bị xâm nhập, Bạc Hoài ra lệnh kiểm tra tất cả những người đã đến nhà xác, kiểm tra gáy từng người một để đảm bảo tất cả bọn họ đều an toàn.
Nhà xác đã không có vấn đề gì, có thể sử dụng bình thường, việc chúng ta cần làm bây giờ là tìm ra Cỏ Quỷ Tuyến cái càng sớm càng tốt, Cỏ Quỷ Tuyến đực đã được cho vào Rương phong ấn quỷ, chờ đến khi tìm được Cỏ Quỷ Tuyến cái thì sẽ cho chúng nó cùng nhau nắm tay lên đường.
Bạc Hoài đưa Giang Tứ rời đi, Giang Tứ muốn sử dụng máy đo giá trị tinh thần của hắn nên hắn đưa cậu về trước.
Lúc đi ngang qua Ninh Khê thì cô nở nụ cười với cậu, Giang Tứ cũng cười đáp lại, Bạc Hoài liếc mắt nhìn sự tương tác giữa hai người, mặt không cảm xúc dẫn người đi.
Giang Tứ đi theo Bạc Hoài đến khách sạn, gặp Thời Cảnh đang chuẩn bị ra ngoài, Bạc Hoài ở Thanh thị thì không cần phải sắp xếp Thời Cảnh phải luôn để mắt tới Giang Tứ nữa, mấy ngày nay hắn cũng không đến căn nhà thuê, Giang Tứ mấy ngày không gặp thì thấy vết thương trên mặt Thời Cảnh đã hoàn toàn hồi phục, cánh tay vốn biến mất đã mọc ra được một nửa, hẳn là không bao lâu sau tay sẽ mọc lại hoàn toàn.
Thời Cảnh chào Giang Tứ, sau đó chầm chậm rời đi.
Bạc Hoài thấy Giang Tứ nhìn chằm chằm vào Thời Cảnh, "Đang nhìn gì thế?"
Giang Tứ: "Cánh tay của anh ấy gần như mọc dài ra rồi."
Bạc Hoài: "Mượn sức mạnh của hạt giống quỷ."
Giang Tứ ngước mắt nhìn hắn, "Tại sao có Người trấn quỷ có thể mượn sức mạnh của hạt giống quỷ để hồi phục vết thương, nhưng lại có Người trấn quỷ không được?"
Bạc Hoài mở cửa, đón Giang Tứ vào, "Người cậu nói là Mục Vi sao?"
Giang Tứ chỉ quen biết một số Người trấn quỷ, Bạc Hoài không cần nghĩ cũng biết cậu đang nói đến ai.
Giang Tứ gật đầu, vết thương trên gáy của Mục Vi đã lành, nhưng để lại một vết sẹo dài, tốc độ hồi phục của hắn không khác gì người bình thường, hoàn toàn không nhìn ra đặc biệt của Người trấn quỷ.
Bạc Hoài nói: "Có một kiểu người, dưới tình huống không có hạt giống quỷ thì họ cũng trở thành Người trấn quỷ, những người này đã trải qua sự kiện quỷ dị, thân thể đã chịu ảnh hưởng của quỷ khí hay quỷ vật mà phát sinh biến hóa, bọn họ có thể tiếp nhận quỷ khí, sau khi quỷ khí xâm nhập vào cơ thể sẽ không biến thành xác sống, mà sẽ tiếp tục tích tụ trong cơ thể tạo thành quỷ lực, khi giá trị quỷ lực đạt đến một mức độ nhất định, bọn họ cũng sẽ quỷ hóa. Mục Vi chính là người có thể tiếp nhận quỷ khí, bản thân cậu ta không có hạt giống quỷ, khi đối phó với quỷ sẽ dựa vào Quỷ Khí và quỷ lực của bản thân, Quỷ Khí càng tốt, giá trị quỷ lực càng cao thì thực lực cậu ta có thể phát huy càng mạnh."
Giang Tứ nhớ tới, quả thực khung thoại không hề đề cập tới hạt giống quỷ của Mục Vi, từ lần đầu tiên nó nhảy ra chỉ trích Giang Tứ ăn cắp giá trị quỷ lực nhưng vẫn chưa bao giờ nhắc tới hạt giống quỷ của Mục Vi, mà hạt giống quỷ của Đoạn Hoằng và Cố Mậu Sinh thì đều có nhắc tới.
Nếu đúng là giá trị quỷ lực của Mục Vi càng cao thì hắn sẽ càng mạnh hơn, vậy cũng không trách khung thoại nói bị hấp thu giá trị quỷ lực là dậu đổ bìm leo, khi đó Mục Vi chỉ có hơn 900 điểm giá trị quỷ lực, quả thực là không cao.
Giang Tứ: "Quỷ Khí của anh ấy trước kia đã bị tôi làm hỏng rồi, không biết đã sửa được chưa."
Bạc Hoài: "Sự kiện quỷ dị ở Thanh thị lần này được xử lý rất tốt, thương vong và tổn thất đã giảm xuống mức thấp nhất, những Linh Giả và Người trấn quỷ tham gia vào vụ này đều được khen thưởng, cho nên giá trị cống hiến của cậu ta cũng đủ để đổi lấy Quỷ Khí, hiện tại trong tay cậu tay có hai món Quỷ Khí, một món là găng tay máu của cô dâu quỷ, món kia chính là dao chặt củi của bà lão quỷ."
Giang Tứ đã hiểu, Linh Giả và Người trấn quỷ trong biên chế đều được khen thưởng từ giá trị cống hiến, những gì Giang Tứ được khen thưởng chính là Linh Nguyên, giấy linh hồn và mực linh hồn, đó đều là những món đồ thật sự, Linh Nguyên đã được cậu dùng, giấy linh hồn và mực linh hồn vẫn còn đang cung cấp.
Nghĩ đến Linh Nguyên, trong tay Giang Tứ còn 3 viên Linh Nguyên chưa hấp thu, sau khi trở cậu sẽ biến chúng nó thành giá trị tinh thần của mình.
Bạc Hoài lấy dụng cụ kiểm tra đo lường ra, giúp Giang Tứ kiểm cho cho linh hồn thú cưng, Bạc Hoài thì cầm dụng cụ còn Giang Tứ ở bên cạnh chụp ảnh, trong khung hình chỉ có một bàn tay mang găng tay trắng của Bạc Hoài.
Sau khi lưu giấy chứng nhận, Giang Tứ cho hai linh hồn thú cưng về túi đựng thẻ, nhìn chằm chằm vào dụng cụ kiểm tra đo lường mà lâm vào trầm tư.
Giang Tứ: "Máy kiểm tra giá trị tinh thần này có đắt không?"
Nếu như cứ luôn hỏi mượn máy từ Bạc Hoài cũng không tốt lắm, nếu như cậu cũng có một cái thì tốt rồi.
Bạc Hoài nhìn ra cậu đang nghĩ gì, "Cái này là phải nộp đơn lên, không phải có tiền là có thể mua được, nếu như cậu cần thì có thể đến gặp tôi để đo."
Giang Tứ không quá quen việc làm phiền người khác, "Cái này muốn xin thì làm như thế nào? Nếu không dùng tiền mua được thì dùng những thứ khác để đổi được không? Linh hồn thú cưng và Linh Văn đều có thể...... Đúng rồi, tôi phát hiện xác suất chó nghiệp vụ trở thành linh hồn thú cưng là rất cao, tôi có thể vẽ linh hồn thú cưng cho Cục quản lý quỷ dị, nếu vậy thì có thể xin một cái máy không?"
Bạc Hoài: "......"
Thực ra hắn không cảm thấy phiền toái chút nào, chỉ là nhìn dáng vẻ của Giang Tứ, là thật sự muốn có một cái.
Bạc Hoài: "Tôi sẽ hỏi giúp cậu, trong khoảng thời gian này nếu cậu cần đo thì có thể tới tìm tôi."
Giang Tứ mỉm cười nói cảm ơn, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, "Anh có thú cưng có thể biến thành linh hồn thú cưng không? Tôi có thể giúp anh chiêu hồn, miễn phí nhen."
Bạc Hoài cũng cong khóe miệng, "Không có, tôi không có thời gian để nuôi thú cưng."
Giang Tứ tỏ vẻ thật đáng tiếc, thời buổi này những người chưa từng nuôi thú cưng lại gặp bất lợi rồi.
Bạc Hoài có việc cần phải ra ngoài nên thuận đường đưa Giang Tứ về, trước khi lên xe Giang Tứ đã gọi điện cho Lộ Nguyên Minh, chờ đến khi Giang Tứ về đến nhà thì Lộ Nguyên Minh đã tới rồi, đang ở dưới lầu chờ cậu.
Giang Tứ tạm biệt Bạc Hoài, xuống xe đi vè phía Lộ Nguyên Minh, hai người cùng nhau lên lầu.
Bạc Hoài cũng không lập tức rời đi, hắn châm một điếu thuốc Âm La, chậm rãi hút xong, lúc này mới khởi động xe rời đi.
Lộ Nguyên Minh mang theo hai linh hồn thú cưng trở lại trường học, ban đêm không an toàn, phải trở về trước khi trời tối.
Giang Tứ đang chờ giá trị tinh thần của mình đầy lại để hấp thu mấy viên Linh Nguyên, thế nhưng không được như mong muốn, cậu nhận được điện thoại của Đoạn Hoằng, sau một trận quỷ khóc sói gào trôi qua, lúc này Giang Tứ mới biết được, vốn dĩ nhà hắn còn sót lại ba con gà Brahma, đêm hôm qua không biết bị thứ gì cắn chết hai con, hiện tại chỉ còn một con, cha Đoạn mẹ Đoạn vốn dĩ muốn dấu hắn, vừa lúc hôm nay Đoạn Hoằng gọi điện thoại về hỏi thăm mấy con gà Brahma trong nhà, cha mẹ do dự một lát rồi mới nói với Đoạn Hoằng, chỉ còn lại một con duy nhất thôi.
Đoạn Hoằng trong điện thoại lần lượt tra hỏi từng con chó trong thôn, rất nhanh đã đạp đổ kết luận của mình, gà Brahma nhà hắn từ trước đến nay đều xông pha chiến trường với chó, không có khả năng ba con gà Brahma ở bên nhau mà có thể bị cắn chết mất hai con, hẳn là không phải chó làm, nhất định là có hung thủ khác!
Sau khi cúp điện thoại của Đoạn Hoằng, Giang Tứ cạn lời nhìn trời, lấy bức ảnh của mười con gà ra, vẽ chân dung của hai con vừa mới chết.
Điều mà Giang Tứ không ngờ tới chính là vậy mà hai đứa nó đều trở thành linh hồn thú cưng, cái xác suất này cũng khiến Giang Tứ phải rớt cằm tới nơi rồi, cậu lập tức gọi điện cho Đoạn Hoằng, nói hắn đừng đòi sống đòi chết nữa, hai con gà Brahma đã chết đêm qua đều biến thành linh hồn thú cưng trở về rồi.
Đoạn Hoằng cũng kinh ngạc, "Chẳng lẽ hai đứa nó cảm ứng được mình có thể biến thành linh hồn thú cưng nên mới rủ nhau đi chết sao?"
Giang Tứ đỡ trán, "Đừng nói lung tung, sau khi cậu kết thúc huấn luyện thì tới đây mang hai con gà về đi, thế đạo bất bình, tốt nhất là cậu đưa hai đứa nó về quê."
Đoạn Hoằng im lặng một lát trồi mới cảm khái nói: "Cảm ơn người anh em, sau này tớ sống là người của cậu, chết là ma của cậu, tới sẽ theo cậu cả đời luôn!"
Giang Tứ ghét bỏ, "Cút cút cút dùm đi!"
Hai người nói với nhau vài cậu rồi mới cúp máy.
Đêm đó Giang Tứ lại thu phục hai linh hồn gà cưng, sau đó ngủ một giấc thật ngon, bổ sung cho đầy giá trị tinh thần, sáng sớm hôm sau vừa thức dậy đã hấp thu Linh Nguyên, chuyện khác thì bỏ sang một bên, hấp thu Linh Nguyên mới là chính sự.
【 Quỷ Thể giải khóa 40%, trạng thái đói khát 2, giá trị tinh thần 5169, màng biên giới 1 mảnh. 】
Giang Tứ vui quá trời, cậu đã tiến một bước lên để đến gần cấp A rồi, không bao lâu nữa cậu cũng có thể tiến vào hàng ngũ Linh Giả cấp A.
Điện thoại Giang Tứ vang lên, người gọi là đội trưởng Bạc, hẳn là đã có kết quả điều tra.
Giọng nói của Bạc Hoài truyền đến, "Kết quả điều tra đã có rồi, tất cả mọi người đều không có vấn đề, chỉ có lão Triệu rời khỏi Thanh thị là đáng nghi nhất."
Giang Tứ: "Đã tìm được lão Triệu chưa?"
Bạc Hoài dừng một chút rồi nói: "Tìm được rồi, quê của ông ta ở trấn Cương Tây, đã nhờ cảnh sát ở trẩn Cương Tây xác nhận rồi, hiện tại lão Triệu đang ở thôn Hồ Dung trấn Cương Tây, theo như tin tức từ trấn Cương Tây thì toàn bộ thôn Hồ Dung đều rất cổ quái, hy vọng có thể được Người trấn quỷ hoặc Linh Giả đến xem một chút, tôi định tự mình đi một chuyến, cậu có muốn đi không?"