Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Có Lẽ Anh Chưa Từng Yêu Em, Phải Không?

" Anh...không có bệnh"

" Vậy số thuốc đó...."

Tưởng Nhược Nhiễm rời mắt khỏi tập bệnh án trên tay, quay sang nhìn hắn chăm chú, trong một khắc ngắn ngủi cô phát hiện ánh mắt hắn lại một lầm nữa dại ra. Cứ như thế mà chôn giấu rất nhiều cảm xúc rối rắm không nói nên lời, rất nhiều ưu tư phiền muộn không thốt nên câu.

Đợi một hồi lâu sau vẫn không thấy Cố Bắc Doanh đáp lại, cô cũng thôi không chất vấn, tập trung xem xét về phần mình.

Thời tiết cuối thu có hơi se lạnh, Cố Bắc Doanh hôm nay mặc một chiếc áo len mỏng cổ cao vẫn không ngăn được từng đợt gió lành lạnh điểm trên da thịt mình. Thành phố vào giờ cao điểm bắt đầu đông đúc người qua lại , xe cộ nườm nộp nối đuôi nhau về nhà, có người vội vã trở về nhà , có người gấp gút đi ăn cho kịp giờ nghỉ. Thành thị là như thế, mỗi người trong số họ đều có công việc của riêng mình , đều vì bận rộn xoay xở vấn đề cơm áo gạo tiền đắt đỏ mà tất bật đến độ không kịp nghỉ ngơi. Không kịp nhớ xem bữa trưa hôm nay của bọn họ vừa ăn là món gì, mà đã đau đầu trước một mớ rắc rối mới phát sinh.

Cố Bắc Doanh nhìn những con người đeo trên vai gánh nặng cả một đời ấy đang lướt bon qua mình, tâm tư hắn trống rỗng không biết đang bận tâm điều gì. Bên ngòau đường náo nhiệt ồn ào, ở trong chiếc xe đang đứng đợi đèn đỏ , không khí bất giác trở nên lặng thinh, rơi vào trầm mặc.

Hắn muốn bắt chuyện với Tưởng Nhược Nhiễm , trông thấy cô hình như đang rất chú tâm quan sát tập bệnh án nhàm chán kia, lại chẳng biết mở miệng nói gì mới có thể xóa tan sự gượng gạo, vì thế chỉ im lặng suy tư nghĩ ngợi lời cô nói lúc nãy.

Số thuốc nọ vì sao lại xuất hiện trong nhà của hắn?

Ngày thường, Cố Bắc Doanh rất ít khi ở nhà, căn nhà rộng lớn thênh thang nhưng vì vắng vẻ mà có phần cô độc u ám , từ trước đến nay dường như chỉ có một mình Thẩm Thiên Sơ vẫn thủy chung bám víu thôi. Nếu không vì Thẩm Thiên Sơ đột ngột suy nghĩ sáng suốt ký vào đơn ly hôn trả lại sự tự do cho hắn, thì có lẽ hắn đã sớm không còn nhớ tới ngôi nhà đó vốn vĩ là của hắn luôn rồi. Có mấy lần say rượu đến độ đầu óc hắn mơ màng, muốn mượn một chỗ để ngủ qua đêm thay vì thuê phòng khách sạn bất tiện, hắn mới bất đắc dĩ lái xe trở vêg nhà. Khi ấy, nhìn thấy Thẩm Thiên Sơ nép người ngủ trong phòng với nửa ly nước còn uống dở bên tay, hắn liền cảm thấy có chút chán nản mà xoay người rời đi, ngủ lại trên sofa lớn trong phòng khách.

Khi ấy , có lẽ hắn không biết ly nước kia là do Thẩm Thiên Sơ vừa mới uống xong một nắm thuốc, không kịp mang xuống cất đi đã nhanh chóng mệt mỏi , nằm xuống giường liền chìm vào mê man . Hắn không để ý , Thẩm Thiên Sơ ngủ thiếp đi, nhưng giấc ngủ đó là vì tác dụng của thuốc mới có được, so với những người bình thường cô càng giống như là bất tỉnh hơn so với thật sự ngủ say , thật sự mơ thấy giấc mơ đẹp.

Thẩm Thiên Sơ mắc bệnh trầm cảm ư?.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!