Lúc đó Ngô Mai tức giận đi hỏi thẳng Ngô Mạt Lỵ, hai người cãi nhau to đến mức cô tức quá liền ngất đi, khi tỉnh lại cô phát hiện mình đã trở lại thập niên 70.
Ngô Mai vẫn có ý thức, nhưng cơ thể lại không thể động đậy, vì vậy tạm thời vẫn chưa thể tỉnh lại.
Nhưng cô biết Ngô Mạt Lỵ là người như thế nào, ngoài đời bố mẹ cô ta chỉ có một mình cô ta là con gái nên rất cưng chiều, thậm chí sau khi học đại học, hàng tuần bố mẹ cô ta đều sẽ đến thăm, thường xuyên đưa đồ ăn, bánh kem cùng điểm tâm linh tinh cho Ngô Mạt Lỵ, bởi vì bọn họ sợ cô ta bị đói.
Nhưng dưới ngòi bút của Ngô Mạt Lỵ, bọn họ lại trở thành cặp cha mẹ trọng nam khinh nữ, xem cô ta như là cây rụng tiền, là sức lao động miễn phí.
Ngoài đời, sau khi trọng sinh thì Ngô Mai rất chú ý đến ngoại hình và dáng người của mình, khi cô vừa vào đại học liền bị vô số nam sinh theo đuổi, nhưng Ngô Mạt Lỵ lại miêu tả cô là một cô gái béo ú, mặt mũi xấu xí khó coi, nặng gần 140 cân.