Ánh mắt của Cảnh khi nhìn Tuyết đầy vẻ bối rối..anh ta đi đi lại lại…Gió liền thấy Cảnh đang phân vân.
-Cậu sao k vào nói chuyện với cô ấy
-Tự dưng tôi k thể tự tin đứng trước mặt cô ấy,tôi có lẽ lại một lần nữa làm khổ Tuyết…
-Trời ơi đây là cơ hội tốt mà,cô Tuyết dù có thế nào ,có muốn lẩn tránh cũng sẽ nghĩ vì đứa con mà quay trở về …điều đó là hoàn hảo …
-Liệu cô ấy có quay trở về bên cạnh tôi hay lại khiến chúng tôi càng thêm rào cản…
Mẹ Lâm sau khi nghe tin Tuyết có thai và ông cụ đã tức tốc tới viện…
-Mẹ nó chúng nó vẫn hí húi với nhau thì mới có chửa được chứ,ghê gớm thật ,vẻ ngoài ra vẻ cãi nhau nhưng bên trong chúng âm mưu hết cả rồi
Lâm lo lắng
-Mẹ,liệu lần này cụ có di chúc lại luôn cho thằng Cảnh không,nếu như thế con k phục
-Còn con nữa,lấy vợ bao lâu rồi mà mãi nó k có chửa là thế nào,ông cụ là người thích có đông chắt,đáng lẽ con có cơ hội lấy lòng ông rồi mà lại để cho thằng Cảnh nó lại có con lần nữa,ngu ơi là ngu
Linh vợ của Lâm đứng ở ngoài cửa nghe thấy hết chuyện,cô ta đi phụng phịu đi lầm bầm “ Gớm cứ làm như lấy về chỉ đẻ,tôi đã không chê con bà có một đời vợ vậy mà giờ còn xui xiểm con trai,đúng là đồ k ra gì “
Cô ta đi qua chỗ Bin thấy thằng bé đang chơi cờ liền dẫm qua bàn cờ ,dẫm lên tay thằng bé khóc thét lên…cô ta còn đá vào cổ thằng bé
“ Cút ra vướng víu”…
Người phụ nữ già hay giặt đồ cho nhà họ Vũ
đi qua liền ôm lấy thằng bé và xoa tay cho…
-Đau k cháu
-Đau lắm bà ơi dì hay đánh cháu lắm
-Khổ thân…ai lại dẫm lên tay thằng bé thế này bao giờ không?…
Cảnh ngồi trước mặt Yến ,cô ta cúi đầu
-Em k cố ý,cô ta giả vờ ngất thôi ,cố tình làm to chuyện ấy
-Giả vờ ngất,sao cô k giả vờ như vậy đi
-Em chỉ vì quá nhớ con,biết anh cho con đi học buổi đầu nên em chờ gặp con bằng được mà k ngờ cô ta lại ngang nhiên dắt tay con em ra khỏi trường…
-Ai là con,Bông sao?…cô quên tôi đã nói gì rồi thì phải ,nó là con của tôi thôi,của riêng tôi ,mặc định k có người mẹ có dã tâm như cô sẽ làm hỏng nó…
-Anh nói đi tôi phải làm gì anh mới trả con cho tôi.
-Cô quên chuyện mình đã từng có con đi,trên giấy tờ tôi hiện đang là bố hợp pháp và phần tên mẹ đang là Tuyết vì chúng tôi chưa ly hôn thật sự…
-Anh nói gì a chưa ly hôn,anh lừa tôi
-Cô tham lam muốn con theo bố để k thiệt thòi thì tôi làm đúng những gì cô muốn ,từ nay về sau nếu cô còn đến gần lũ trẻ tôi để cô phải hối hận đấy…
Cảnh đứng dậy,công an ập tới bắt Yến vì đã thuê người phóng hoả nhà Tuyết,âm mưu giết người…Yến hét lên
“Vũ Đức Cảnh anh k thể đối xử với tôi như thế được”…
Cảnh lên xe anh ta cười nhẹ nói với đệ cứng
-Làm tốt lắm dù sao cũng đã xong
-Sếp thật sự phũ,dù sao cô ấy cũng sinh cho anh một đứa con mà…
-Cô ta trong lòng tôi từ lâu đã chẳng là gì cả,tránh dây dưa thì nhổ cỏ phải nhổ tận gốc
Bảo chợt suy nghĩ “ Sếp vốn là một người máu lạnh như vậy nhưng lại chỉ nhu mì với mỗi Tuyết,chứng tỏ sếp yêu cô ấy nhiều hơn anh ấy nghĩ”…
Tuyết sau khi nghe Gió nói cô có thai,Tuyết buồn ỉu xìu
-Em k nghĩ mình lại dễ có thai như vậy,hôm đó sau khi xong chuyện em về nhà thì nhà bị cháy nên quên bẵng uống tránh thai…
-Thôi đừng nghĩ nhiều, là cái duyên cái số rồi k thể tránh được,thêm con thêm của thêm lộc mà k phải nghĩ nhiều đâu…
-Nhưng chị biết chuyện của em và anh ấy mà,làm sao có thể
Ông cụ đi vào nói
-Không gì là k thể chỉ là có muốn hay không,cháu vẫn là mợ cả nhà họ Vũ điều mà cháu đang lo sợ ông nghĩ đó là thừa,Cảnh thật sự thích cháu chẳng qua thằng cháu khô khan của ông nó k biết cách thể hiện hay nói chính xác là ngu trong tình yêu
Bố Cảnh gay gắt
-Sao bố nói con trai con thế ạ,con của con nó đàn ông men lỳ thế mà bố cứ hạ thấp nó
Ông cụ nháy mắt rồi cáu lên vì tức bố Cảnh…
-Anh sao cứ nhẩy vào họng tôi thế
-Con nói sự thật mà bố đừng nói con trai con như thế
Cảnh đi vào thấy hai người lại đang cọ cãi,anh ta thở dài
-Ông vs bố ra ngoài đi,đây là bệnh viện ầm lên như thế k tốt đâu
-Ờ ông vs bố mày ra ngoài chờ,hôm nay ông đặt cỗ rồi đón vợ về rồi cả nhà mình dùng cơm bên nhau …
Cảnh đóng cửa lại rồi ngồi xuống nhìn Tuyết
-Giờ em muốn thế nào?
-Tôi…tôi cũng k biết phải thế nào cả
-Em cố tình bẫy tôi phải không
Tuyết thật thà xua tay
-Không có đâu,k có chuyện đấy…
-Vậy sao cứ động vào là có chửa,làm sao có thể dễ như vậy được
-Anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai,tôi thề tôi k cố tình
-Rồi em lần này muốn giết con lần nữa không?
-Anh điên à,sao có thể nói ra những lời như vậy được…
-Chúng ta về bên nhau đi ,vì các con ,tình cảm hay mọi chuyện đều gạt sang một bên để tập trung đón thiên thần mới này…em nghĩ sao,sau khi sinh xong em có thể quyết định đi hay ở,giờ em đang mang thai con của tôi nên tôi sẽ k để em ở bên ngoài được…
-Nhưng tôi còn công việc
-Em vẫn có thể đi làm bình thường,tôi k cấm em
-Thật ạ…
Cảnh quay đi anh ta mỉm cười vì đã dễ dàng dụ được Tuyết về nhà…
Trở về nhà họ Vũ thì Tuyết cảm thấy bản thân dường như lại trở về như lần đầu tiên,lại là cô dâu mới trong nhà này…
Tuyết thấy Tôm đang chơi còn Bông thì cứ rúc sau bụi hoa ngồi khóc,Tuyết lại gần
-Con đang ở đó làm gì vậy,nói cho mẹ biết được k?
-Mẹ Yến ,con nhớ mẹ Yến
-Khổ thân,lại đây mẹ con mình đi ăn rồi mẹ sẽ bảo bố Cảnh để Bông gặp mẹ Yến nhé,nhưng Bông phải ăn cái đã
Bông nắm lấy tay Tuyết,cô dắt tay hai bên mỗi bên một đứa trẻ…Cảnh lúc này nhìn từ sau,quản gia biển đi vào nói
“ Gia đình luôn là số 1 phải không cậu cả,chúc mừng cậu sắp đón thêm thành viên”
Cảnh khẽ cười nhẹ…
Tuyết đi qua bờ hồ thấy Linh đang dùng tay tát vào mặt Bin,Tuyết liền quát
-Dừng lại,sao cô có thể đánh một đứa trẻ như vậy…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!