Sáng hôm sau, mở mắt ra tôi thấy mình đang nằm trong lòng của Thế Vũ. Tôi nhẹ nhàng nhích người để xuống giường rồi tôi vội đi vào phòng tắm. Soi mình trong gương thấy rất nhiều dấu hôn do Thế Vũ để lại trên người, làm tôi nhớ đến chuyện đêm qua. Tự dưng mặt tôi đỏ bừng lên, lấy tay vỗ má cho tỉnh táo tôi vệ sinh cá nhân xong nhẹ nhàng lấy bộ quần áo dài tay thay sau đó đi xuống nhà.
Trong lúc Quỳnh Lam đi vào phòng tắm thì Thế Vũ cũng đã dậy, vì sợ Quỳnh Lam ngại nên Thế Vũ đành nằm trên giường giả vờ ngủ chờ Quỳnh Lam đi xuống nhà rồi mới dậy vệ sinh cá nhân.
….
Bước xuống nhà thì thấy ba mẹ đang ăn sáng, tôi cũng đi lại chỗ bếp nói cô Chín cho mình một phần rồi đi lại bàn ăn chào ba mẹ. Mẹ đang ăn thì dừng lại nhìn tôi hỏi:
- Sao không ngủ thêm đi con, dậy sớm chi cho mệt.
Tôi đưa tay gãi gãi đầu rồi nói:
- Dạ, con ngủ cả ngày hôm qua rồi nên không ngủ được nữa.
- Thế Vũ đâu con, nó đã dậy chưa hay còn ngủ trên phòng.
- Dạ, ảnh còn ngủ ở trển á mẹ.
Tôi vừa dứt lời thì tiếng nói quen thuộc nơi cầu thang vang lên:
- Con chào ba mẹ, chào vợ yêu của anh.
Bà Kim thấy Thế Vũ xuống thì liền nói cô Chín làm thêm phần bún đem ra. Thế Vũ ngồi xuống cạnh Quỳnh Lam rồi nói:
- Sao em dậy mà không gọi anh, không định đi Phú Quốc sao.
- Tại em thấy anh ngủ ngon quá cho nên em mới không gọi đó.
Bà Kim nghe hai người nói đi Phú Quốc thì ngạc nhiên hỏi:
- Hai đứa đi Phú Quốc hả, mùa này ở đó cũng đẹp lắm.
- Dạ, tụi con đi Phú Quốc á. Ba mẹ có muốn đi cùng với tụi con không
Ông Hoàng ngồi ăn nãy giờ mới vừa xong, nghe Thế Vũ nói vậy liền nhìn sang vợ mình nói:
- Thôi, hai đứa đi tuần trăng mật mà ông bà già này đi theo làm gì. Để đến kỳ nghỉ lễ, tôi đưa mẹ nó đi nhé.
Bà Kim nghe chồng mình nói vậy thì cũng gật đầu đồng ý, bà hỏi:
- Hai đứa định khi nào đi đó.
Thế Vũ định trả lời thì cô Chín đem tô bún ra, Thế Vũ nhận lấy rồi trả lời mẹ:
- Dạ, lát nữa tụi con sẽ đi ạ...
- Ừ, hai đứa ăn xong lên phòng chuẩn bị đi rồi đi..
Tôi nãy giờ ngồi nghe chứ không nói gì cả, Thế Vũ thấy tôi im lặng nãy giờ thì gắp cho tôi miếng riêu cua rồi nói :
- Em ăn riêu cua đi cho bổ nhé.
Tôi mỉm cười gật đầu rồi gắp lên ăn, ăn xong thì tôi xin phép ba mẹ lên phòng cùng Thế Vũ để chuẩn bị. Tôi về phòng mình, mở tủ ra thì toàn quần áo dài tay, không biết chọn bộ nào nên tôi lấy đại, bất ngờ Thế Vũ đi vào, ngồi xuống giường nhìn tôi nói:
- Em mang theo đồ ít thôi, ra đó anh dẫn em đi mua nhé.
- Thôi mua tốn kém lắm, để tiền đó anh cho em đút heo đi.
Tôi nói xong thì đưa ánh mắt gian xảo nhìn Thế Vũ rồi cười mỉm. Thế Vũ thì tỏ vẻ bất lực nên đưa tay nhéo má tôi rồi nói:
- Được rồi, sau khi đi về anh sẽ cho tiền em đút heo, còn bây giờ em mang theo 1-2 bộ quần áo thôi, ra đó anh dẫn đi mua, anh có đầy tiền nha.
Thế Vũ vừa nói vừa lấy tay vỗ vào chỗ để túi quần hay để bóp làm tôi mắc cười quá trời, tôi lấy 2 bộ để đem đi còn lại cất vào trong tủ. Sau đó ngồi xuống giường cùng Thế Vũ rồi hỏi:
- Mình đi bằng gì đến Phú Quốc vậy anh.
- À, Chúng ta đi máy bay nhé anh đặt vé rồi.
- Dạ, vậy cũng được. Anh về thay quần áo đi, em cũng thay luôn rồi chúng ta đi.
Thế Vũ gật đầu sau đó đi về phòng mình thay quần áo, tôi cũng nhanh chóng đi thay. Xong xuôi tôi đi qua phòng gọi Thế Vũ, 2 phút sau Thế Vũ ra mở cửa. Nhìn tôi mỉm cười rồi nắm tay tôi xuống nhà, chúng tôi chào ba mẹ sau đó bắt taxi đi đến sân bay.
Lần đầu tiên tôi được đi du lịch mà lại đi máy bay nên háo hức vô cùng. Khi xe đến sân bay tôi không khỏi ngơ ngác vì độ to rộng của cái sân bay. Thế vũ nắm tay tôi vào làm thủ tục xong thì chúng tôi lên phòng chờ đợi đến giờ lên máy bay. Trong thời gian chờ tôi bảo thế vũ chụp ảnh cho tôi tầm 30 phút sau thì đến giờ lên máy bay.
Bay tầm hơn 1 tiếng thì ra đến Phú Quốc. Thế Vũ bắt taxi để về khách sạn. Trên đường đi tôi nhìn cảnh vật xung quanh rất đẹp nên không tự chủ được mà ồ lên như một đứa trẻ, khiến Thế Vũ bật cười. Tôi ngại quá nên cúi mặt xuống rồi lấy điện thoại ra chơi bắn trứng khủng long. Chơi chán xong thì tôi quay sang nhìn Thế Vũ rồi nói:
- Sắp tới nơi chưa anh, sao lâu quá.
Thế Vũ trả lời tôi:
- Chưa, mới được nửa đường thôi, em có mệt không, có muốn ăn gì không.
- Thôi em không muốn ăn, em ngủ tí nhé.
Sau đó tôi trùm cái nón áo khoác lên đầu rồi dựa vào cửa ngủ. Thế Vũ nhìn Quỳnh Lam thì chỉ nở nụ cười, trong lòng ước gì cuộc sống của cả hai sẽ mãi vui vẻ như vậy. Thế Vũ lo sợ một ngày nào đó Quỳnh Lam biết chuyện của Ngọc Ánh và cái thai đó thì khi đó Thế Vũ không biết sẽ phải trả lời Quỳnh Lam như thế nào. Mải suy nghĩ xe dừng lại khách sạn Thế Vũ mới quay sang gọi Quỳnh Lam:
- Vợ ơi, đến nơi rồi. Mau dậy thôi.
Tôi đang mớ ngủ nghe thấy tiếng gọi thì giật mình, mở mắt ra thấy Thế Vũ đang gọi mình. Tôi đưa tay dụi mắt rồi nói :
- Đến nơi chưa anh.
- Đến rồi, bây giờ chúng ta vào nhận phòng rồi anh dẫn vợ đi ăn nhé.
Tôi gật đầu sau đó cùng Thế Vũ xuống xe rồi vào khách sạn nhận phòng. Sau đó Thế Vũ dẫn tôi đi ăn, khách sạn chúng tôi ở ngay gần trung tâm thương mại nên sau khi ăn xong thì Thế Vũ dẫn tôi đi mua đồ, tôi lựa mãi cũng được mấy bộ đồ, sau đó lựa cho Thế Vũ. Lựa xong cho cả hai thì tôi đem đồ khi nãy đi thử, tôi cũng nói Thế Vũ đi thử đồ đi nhưng Thế Vũ nói "vợ chọn sẽ vừa nên không cần thử ". Tôi chịu thua nên đi thử một mình. Thế Vũ thấy Quỳnh Lam đi thử đồ thì lấy điện thoại ra gọi cho Vinh là bạn của mình nhà ở gần khách sạn rồi hẹn gặp.
Tôi ở bên trong thử đồ thì bộ nào cũng vừa hết, đưa tay cầm hết đống đồ ra đem lại quầy cho họ thanh toán. Nhưng Thế Vũ đã đứng phía sau, đưa thẻ cho nhân viên cà. Sau khi xong, thì Thế Vũ một tay xách đồ, một tay nắm tay tôi ra bắt Taxi. Lên xe, tôi hỏi Thế Vũ:
- Bây giờ chúng ta đi đâu nữa anh, em cảm thấy hơi mệt.
- Vậy chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi nhé. Anh có hẹn gặp bạn nhà nó cũng gần chỗ chúng ta ở. Khách sạn này cũng là của nhà nó đó em.
Tôi dạ. Thế Vũ bảo bác tài lái xe về khách sạn. Vì khi nãy có gọi trước cho nên về đến khách sạn thì Thế Vũ đang mở cửa cho Quỳnh Lam xuống là đã thấy Vinh ra đón rồi. Thế Vũ thấy Vinh liền dẫn Quỳnh Lam đi lại, cả hai bắt tay nhau, Thế Vũ nói:
- Chào ông bạn, dạo này có khoẻ không?
- Tôi khoẻ, cô bé này là ai đây ?
- Giới thiệu với ông, đây là Quỳnh Lam, vợ tôi nhé.
- Ồ, ông cưới khi nào mà không báo tôi biết vậy hả.
- Tôi mới cưới hôm qua, vì thời gian gấp rút nên không mời được, ông thông cảm nhé.
Vinh nghe Thế Vũ giới thiệu cô bé này là vợ thì hết sức ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng biến mất. Sau đó đưa tay ra bắt tay với Quỳnh Lam
Tôi đứng nãy giờ thấy hai người họ nói chuyện, thêm cái anh tên Vinh gì đó đưa tay ra bắt tay. Vì phép lịch sự nên tôi cũng đưa tay bắt lại rồi nói:
- Em chào anh ạ, em là vợ anh Vũ. Rất vui khi được gặp anh.
- Anh cũng chào em nhé, thôi cả hai vào cất đồ đi rồi nghỉ ngơi đi nhé tối tôi mời hai người đi ăn nhé. Tôi tưởng cậu còn độc thân vui tính sợ cậu cô đơn khi ra đây sẽ bị bắt cóc nên cậu gọi tôi mới ra đợi không ngờ cậu lại là chồng của người ta rồi tôi không làm phiền đôi vợ chồng trẻ nữa nhé.
Nghe anh Vinh nói cả tôi và Thế Vũ đều bật cười. Sau đó Thế Vũ nói:
-Vậy tối gặp lại nhé giờ vợ chồng tao lên phòng nghỉ nhé.
Tôi quay qua chào anh Vinh rồi cùng Thế Vũ lên phòng. Vào phòng tôi mở cửa ra là đi thay quần áo ngay xong lấy điện thoại xem đã 4 giờ chiều rồi nên định bụng lên giường nằm ngủ tí rồi dậy đi dạo. Thế Vũ thấy tôi mệt nên lại hỏi:
- Em mệt lắm hả, có sao không.
- Dạ không sao đâu, em ngủ tí chắc khoẻ thôi. Anh mau vào trong thay quần áo rồi lại ngủ với em nhé.
- Chờ anh một lát.
Thế Vũ nói xong thì đi lấy quần áo đi thay, 5 phút sau đi ra leo lên giường đưa tay mình ra cho tôi nằm lên. Tôi xoay người vào vòm ngực của Thế Vũ rồi bắt đầu ngủ. Thế Vũ thấy vợ ngủ thì cũng ngủ theo luôn. Đến gần 7 giờ tối thì tôi thức dậy, mở mắt nhìn xung quanh không thấy Thế Vũ đâu cả. Tôi định lấy điện thoại gọi thì Thế Vũ đi từ trong phòng tắm đi ra. Tôi bước xuống giường đi lại hỏi:
- Anh dậy từ khi nào vậy, sao không gọi em luôn.
- Anh mới dậy đây thôi, sợ em còn mệt nên anh để em ngủ. Em vào tắm đi rồi mình đi ăn nhé nãy Vinh gọi cho anh bảo đợi vợ chồng mình ở dưới sảnh khách sạn đó.
- Dạ, vậy anh chờ em tí nhé.
Thế Vũ gật đầu còn tôi đi lấy quần áo rồi vào phòng tắm, khi sáng tôi có mua một cái váy baby doll nên đem ra mặc. Sau khi tắm xong, tôi bước ra, tôi nghe Thế Vũ đứng ở cạnh giường nói chuyện điện thoại với ai hình như là nữ, tôi nghe được câu "Đừng có làm phiền anh nữa, lát nữa anh sẽ chuyển khoản cho" sau đó tắt máy cái rụp. Tôi nghe thì có chút nghi ngờ, liệu có phải là Ngọc Ánh gọi không nhưng Thế Vũ nói họ đã chia tay rồi mà. Tôi không nghĩ nữa mà đi lại nói với Thế Vũ:
- Em xong rồi, chúng ta đi thôi anh.
Thế Vũ đang bực mình vì Ngọc Ánh cứ gọi mãi cho nên liền chuyển khoản tiền cho Ngọc Ánh, vừa xong thì nghe Quỳnh Lam gọi thì có chút giật mình. Thế Vũ quay lại thấy Quỳnh Lam đứng phía sau thì hơi bối rối, không biết Quỳnh Lam nãy giờ có nghe được gì chưa, Thế Vũ vội nắm tay Quỳnh Lam rồi nói:
- Vợ anh xinh quá, chúng ta đi thôi.
Nhưng Thế Vũ không hề biết vẻ mặt bối rối khi nãy của mình đã bị tôi thấy, mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ nhưng tôi cũng vui vẻ để Thế Vũ nắm tay dẫn đi. Trên đường đi xuống thì Thế Vũ hỏi:
- Em có muốn dạo không, ở đây cũng gần biển gió mát nữa lát ăn xong rồi anh đưa em đi nhé.
- Dạ vậy cũng được.
Thế Vũ và tôi xuống sảnh khách sạn thì gặp anh Vinh đang ngồi đợi. Anh Vinh thấy chúng tôi thì liền đứng dậy đi lại và nói:
- Hai vợ chồng đây rồi, giờ chúng ta đi ăn nhé, để tôi chở 2 vợ chồng đi ăn hải sản nhé. Ở đây hải sản tươi ngon lắm lại gần biển ăn xong 2 vợ chồng đi dạo được luôn đó.
Tôi và Thế Vũ cùng gật đầu rồi theo anh Vinh ra xe. Anh Vinh lái xe đi tầm 15 phút thì dừng lại trước một nhà hàng hải sản tươi sống. Nhìn bên ngoài nhà hàng rất đẹp và rộng. Đỗ xe xong chúng tôi đi vào bên trong nhà hàng vì anh Vinh đã đặt chỗ trước nên chúng tôi ngồi bàn ngay vị trí rất đẹp có thể vừa ăn vừa ngắm biển được. Tôi lần đầu được thấy biển nên reo lên thích thú:
- Biển kìa anh, đẹp quá anh à.
Thế Vũ và anh Vinh thấy tôi như vậy thì chỉ mỉm cười lắc đầu. Thấy tôi mải mê ngắm biển đến quên ngồi Thế Vũ liền nói:
- Em ngồi xuống đi lát ăn xong anh dẫn em đi dạo nhé.
- Dạ.
Ngồi xuống tôi nhìn thấy trên bàn bao nhiêu là đồ ăn. Trong đó tôi biết mỗi món T
tôm nướng và cua hấp, thấy có con ốc gì là lạ tôi quay hỏi anh Vinh:
- Đây là món gì đó anh
- Ốc hương xào bơ đó em. Em ăn được không.
- Dạ. Em dễ ăn lắm anh, món gì em cũng ăn được hết. Mà sao anh gọi nhiều món quá vậy có 3 người ăn làm sao hết.
- Em ăn cho biết hải sản ở Phú Quốc chứ có mấy món đâu. Nay chúc mừng hai vợ chồng trẻ mình uống rượu vang nhé.
- Được thôi.
Tôi thấy Thế Vũ trả lời vậy liền bảo:
-Em không uống được rượu. Anh và anh Vinh uống nhé.
- Rượu vang nhẹ lắm em uống 1 ly không say đâu.
Anh Vinh nói vậy rồi tôi không từ chối được :
- Dạ. Vậy em uống một ly thôi nhé.
- Nhất trí.
- Nào chúng ta cùng nâng ly. Chúc hai vợ chồng trăm năm hạnh phúc sớm có tin vui nhé.
Tôi nghe anh Vinh nói vậy thì xấu hổ đỏ mặt. Thế Vũ cười nói:
-Cảm ơn ông nhé.
Chúng tôi vừa ăn vừa uống đến gần 9 giờ cũng xong. Lúc này anh Vinh và Thế Vũ cũng ngà ngà rồi. Anh Vinh quay qua nói:
- Giờ hai vợ chồng về khách sạn luôn không?
-Vợ chồng tôi đi dạo rồi về sau. Ông về trước đi nhé.
Anh Vinh gật đầu gọi phục vụ ra thanh toán rồi anh cũng đi về. Thế Vũ dắt tôi đi dạo dọc bờ biển, tôi đi giày nên sợ cát dính bẩn lát về đi vào khách sạn cũng ngại nên nói Thế Vũ :
- Em cởi giày ra đi chân đất được không anh.
- Được chứ, đưa đây anh cởi cho.
Sau đó Thế Vũ cúi xuống cởi giày rồi xách cho tôi, lần đầu tiên được ra ngắm biển vào ban đêm, tôi thấy thích lắm, cảm giác đôi chân đi trên cát cũng thích nữa, tôi cứ như đứa trẻ chạy theo men bờ mãi. Thế Vũ đi sau thấy Quỳnh Lam như vậy thì lấy điện thoại ra chụp một tấm hình sau đó up lên facebook của mình với dòng chữ “Tuần trăng mật” rồi cất điện thoại vào túi đi theo Quỳnh Lam.
Đi dạo chán xong tôi thấy mỏi chân nên nói Thế Vũ:
- Em mỏi chân rồi mình về thôi anh.
Thế Vũ gật đầu rồi ra bắt taxi về khách sạn để nghỉ ngơi, chuẩn bị ngày mai đi chơi.
……..
Ngọc Ánh ở nhà bị nghén cho nên không ăn uống được gì, Ngọc Ánh định gọi cho Thế Vũ tới thăm mình nhưng gọi thì bị nói là đừng làm phiền sau đó nhận được tin nhắn tài khoản vừa được cộng tiền. Ngọc Ánh tức giận trong lòng, nghĩ chắc bây giờ con nhà quê đó đang quấn lấy Thế Vũ nên Thế Vũ mới cáu gắt với mình như vậy. Buồn bực lấy điện thoại ra lướt facebook thì thấy Thế Vũ đăng hình con nhỏ nhà quê, Ngọc Ánh liền vào bình luận xem khi nào họ về thì không thấy gì cả. Ngọc Ánh định bụng sẽ đến nhà nói chuyện với mẹ Thế Vũ chứ nhỡ may con nhỏ nhà quê đó có bầu thì mọi chuyện đổ sông đổ biển hết. Nghĩ lần này nhất định sẽ được vào nhà Thế Vũ khiến Ngọc Ánh lại vui vẻ như thường sau đó cơn nghén ập tới, Ngọc Ánh vội chạy vào trong nhà vệ sinh để nôn.