Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Dâu Gả Thay: Lão Đại, Anh Nhẹ Chút

Lúc Hàng Nhan Đình nói sẽ lên đó tìm Lâm Quân Nhi để nói chuyện thì Cảnh Vân Trạch đã muốn ngăn lại, nhưng Cảnh Vân Trác lại lắc đầu, chuyện này là của phụ nữ thì nên để phụ nữ giải quyết, hơn nữa theo hiểu biết nhà họ Cảnh đối với cô thì chắc chắn Lâm Quân Nhi không phải dạng bị ăn hiếp, nếu như đến chuyện giải quyết vấn đề cũng không làm tốt, thì sau này làm sao gánh vác được Cảnh gia.

Tuy ngoài mặt Cảnh Vân Trạch tỏ vẻ vô cùng khó chịu, nhưng cha nói cũng không phải không có lý, hiển nhiên anh không sợ Hàng Nhan Đình sẽ làm tổn thương Lâm Quân Nhi, anh chỉ sợ vợ anh sẽ phát điên rồi giết chết Hàng Nhan Đình thôi.

- Nếu con không yên tâm thì cứ lên đó xem đi, dù sao nhà của chúng ta cũng không hoàn toàn cách âm.

Nghe đến đây, Cảnh Vân Trạch vốn dĩ muốn đi nhưng rồi lại thôi. Tuy nhiên, anh không đi cũng không có nghĩa là người khác cũng không đi, chính xác thì chính là Triệu Thiếu Hà và Cảnh Vân Tranh đã xung phong tự mình lên đó nghe ngóng tình hình, khi thấy mọi người ổn thì thôi, còn nếu không ổn thì họ sẽ chi viện cho chị dâu.

Còn ở trong phòng, Lâm Quân Nhi ôm con trai ngồi ở trên giường, vốn dĩ với người con gái bốc đồng như Hàng Nhan Đình thì cô có rất nhiều cách để đối phó, hiển nhiên khích tướng chính là một biện pháp hữu dụng, nhưng ngặt nỗi cô ta lại là em gái của Hàng Kình Âu, mà trong tình thế hiện tại chắc chắn Phụng Quy cũng không dễ sống với cô em chồng này đâu. Thôi thì nhịn được đến đâu thì hay đến đó vậy.

- Cô bỏ cuộc đi, giữa cô và anh Vân Trạch không có tương lai nữa đâu, anh ấy cần người phụ nữ có năng lực chống đỡ hậu phương cho anh ấy, không phải một người phụ nữ thờ chồng, dạy con như cô.

Lâm Quân Nhi nghe giọng cũng đủ biết đối phương là ai, khí thế tự tin như vậy chắc hẳn vẫn phải biết hiện tại nơi cô ta đứng là ở Ung Thành, không phải Italy, nhưng có lẽ cô ta quên mất việc Lâm Quân Nhi mới là vợ chính thức được cưới hỏi với tam thư lục lễ, không phải cơm hàng cháo chợ mua về là xong.

- Trừ khi anh ấy đứng trước mặt tôi, nói là không cần tôi và con nữa, thì lúc đó tôi sẽ toại nguyện cho hai người. Nhưng tiếc thật đấy, cho dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai... Cô đều không có được anh ấy.

- Lâm Quân Nhi, tại sao cô lại có thể ích kỷ như vậy? Cho dù anh ấy yêu cô, nhưng cô làm gì được cho anh ấy? Gia thế không có, năng lực cũng không, đến chuyện bảo vệ bản thân thật tốt cũng chưa xong... Cô không xứng!

Nhưng Lâm Quân Nhi chỉ cười một cái, đứa bé trên tay của cô cũng cảm nhận được sự bất lực của mẹ nó, Cảnh Sở Tiêu liền í ới muốn nói gì đó, nhưng rồi Lâm Quân Nhi lại để con trai xuống giường, nhìn Hàng Nhan Đình đang vô cùng tự mãn kia, cô càng thấy buồn cười, đáp:

- Có lẽ cô nói đúng, tôi không có gia thế, không có năng lực... Nhưng cô thử đặt bản thân vào vị trí của tôi xem, rồi lại nghĩ đến Cảnh Vân Trạch, nếu một ngày nào đó tôi thật sự rơi vào tay của kẻ địch, và không thể tiếp tục bên cạnh anh ấy nữa... Thì có phải tôi sẽ dễ buông tay hơn... Còn cô? Cô có gia thế, có năng lực, có sự kiêu hãnh... Cô nỡ buông sao?

Hàng Nhan Đình im lặng, cô ta nhìn cô bằng cặp mắt không dám tin, một người làm mẹ, làm vợ lại có thể nói ra những lời này sao? Cô ta lại nhìn xuống Cảnh Sở Tiêu đang mếu máo, nhưng Lâm Quân Nhi lại nói:

- Tôi biết, hiện tại cô nghĩ tôi điên rồi khi nói những lời này. Nhưng tôi hiểu con người của anh ấy, Cảnh Vân Trạch chắc chắn sẽ thay tôi chăm sóc Sở Tiêu thật tốt, tôi rất yên tâm.

- Lâm Quân Nhi, cô điên rồi! Cô thật sự điên rồi!

Lâm Quân Nhi cũng không ngại mà chấp nhận. Đúng! Cô điên rồi, cô thật sự sắp phát điên rồi, người bà luôn yêu thương cô nhất cũng rời bỏ cô mà đi, người em gái cô dành hết tình cảm cho cũng vì bảo vệ cô bỏ mạng... Bây giờ, cô không muốn vì mình là Cảnh Vân Trạch lại xảy ra nhiều chuyện hơn nữa, cô ước gì năm đó khi cô rơi vào tay của tên sát nhân kia thì cô hãy chết quách đi cho rồi. Như vậy... Chỉ như vậy bà của cô, Vấn Nhi... Và cả đứa con gái tội nghiệp của cô cũng không bỏ mạng.

- Lâm Quân Nhi... Cô sao vậy? Chẳng phải cô rất mạnh miệng sao? Đột nhiên lại chịu thua như vậy chứ!

- Mạnh miệng thì sao chứ, nếu tôi mạnh miệng có thể khiến tất cả những người tôi yêu thương có thể quay lại... Thì tôi không ngại đâu. Chỉ là, mối quan hệ giữa Cảnh Vân Trạch và Hàng gia quá phức tạp, tôi không muốn vì mình mà anh ấy mất đi mối quan hệ tốt đẹp đó.

Dừng lại một chút, Lâm Quân Nhi nhìn trực diện vào đôi mắt của Hàng Nhan Đình, cô nói:

- Câu nói này tôi đã từng nói rất nhiều lần với Dương Dung Nhuệ, có vẻ nó vô dụng với cô ấy... Nhưng Hàng Nhan Đình, cô vẫn còn trẻ, trên đời này còn nhiều nam nhân cho cô lựa chọn, thay vì đâm đầu vào người không yêu mình, thì cô hãy tìm một người yêu cô.

Hàng Nhan Đình nhìn Lâm Quân Nhi, cô ta thật sự không ngờ sẽ có người nói với mình những lời như vậy... Đặc biệt hơn nữa thì đó lại là tình địch của mình, nhưng Hàng Nhan Đình cũng không biết bản thân nên làm gì nữa, từ lần đầu tiên nhìn thấy Cảnh Vân Trạch thì cô ấy đã yêu anh rồi.

Đáng tiếc, sau vài năm... Khi Hàng Nhan Đình đã có đủ bản lĩnh để nói ra lời yêu thì lại nhận được tin người đàn ông mình yêu đã kết hôn rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!