Tố Tố rời giường thu dọn đồ đạc, Sở Lăng Xuyên cũng giúp cô một tay, ở đây...nhiều ngày như vậy, dù gì cô cũng lưu lại chút dấu vết nho nhỏ ở phòng, hiện giờ cô phải cầm về từng thứ một.
Thật có chút không nỡ.
Đồ đạc của cô đều cất vào va li. Toàn bộ đều đễ chuẩn bị xong xuôi, có thể rời đi.
Sở Lăng Xuyên kéo hành lý, Tố Tố đi theo sau, chào tạm biết với mấy người nhà tốt bụng rồi mới xuống tầng.
Xe đỗ dưới tầng, có vài chị em tới tiễn cô. Tố Tố nói lời tạm biệt với mọi người, lúc này mới cùng Sở Lăng Xuyên trước sau lên xe, anh thuần thục khởi động xe, đổi hướng, chạy về phía cửa khu người nhà.
Đi về thị trấn cũng đã tầm hơn năm giờ chiều, Sở Lăng Xuyên trực tiếp đưa Tố Tố đền nhà cha mẹ An bên kia, mẹ An đã trờ về từ nhà ngoại được vài ngày, đúng lúc hai mẹ con cũng có bạn.
Thực ra Sở Lăng Xuyên muốn để Tố Tố ở lại chỗ cha mẹ mình nhưng nghĩ đến quan hệ của Tố Tố với mẹ mình, vẫn bỏ qua thôi.
Đến khu nhỏ, Tố đi trước, Sở Lăng Xuyên kéo hàng lý đi phía sau. Lên tầng, vào nhà liền phát hiện ra mọi người không ở nhà, An Quốc Đống còn chưa tan giờ, mà Lý Nguyệt Hương có lẽ đã mang Soái Ca ra ngoài tản bộ rồi.
Sở Lăng Xuyên cất dọn đồ đạc giúp Tố Tố, quay đầu nhìn Tố Tố, cô đang chớp chớp mắt nhìn anh, anh cong môi nở nụ cười bế cô lên: "Bảo bối, ở nhà dưỡng thai thật tốt, chờ anh xong việc liền trờ về thăm em cùng Tiểu Xuyên nhỏ."
Tố Tố cười cười, vươn tay kéo tóc ngắn của anh, giọng điệu có vẻ dịu dàng: "Ừ, yên tâm, em ở nhà có cha mẹ lo, em cùng Tiểu Xuyên nhỏ nhất định sẽ mạnh khỏe, em chắc chắn sẽ vô cùng trắng trẻo mập mạp. Anh không cần vì em phân tâm, làm tốt chuyện của anh, anh phải đồng ý với em, bảo vệ được vốn liếng thân thể, biết chưa?"
Sở Lăng Xuyên làm lễ "Vâng! Lãnh đạo."
Sở Lăng Xuyên lần nữa ôm Tố Tố vào lòng, cúi đầu, hôn lên làn môi đỏ mọng của cô, từng chút từng chút, sau đó phải bắt bản thân dừng lại mới xong, "Anh đi đây bảo bối." Nói xong cũng không quay đầu đi luôn, để lại cho Tố Tố một bóng lưng vội vàng rời đi.
Khi Lý Nguyệt Hương và An Quốc Đống trở về thấy Tố Tố thì đều kinh hãi, sau cùng là vui vẻ, mấy ngày liền không thấy con gái, vừa thấy đương nhiên là vui mừng rồi. Nhưng cũng có chút kỳ quái với việc Tố Tố đột nhiên trở về, cho rằng hai người cãi nhau, hỏi mọt chút mới biết được Sở Lăng Xuyên có nhiệm vụ khẩn, có thể mấy ngày liền sẽ không ở doanh trại.
Anh không ở, nếu Tố Tố có gì cần thì chỗ đó cũng bất tiện, mà cũng vì suy xét đến Tố Tố và tiểu Xuyên nhỏ nên liền ở trong nhà. Lý Nguyệt Hương cùng An Quốc Đống cũng cảm thấy cái này rất chu đáo, vì chào mừng con gái bảo bối về nhà nên buổi tối liền sắp xếp một bàn đồ ăn.
Nhà này lại náo nhiệt rồi.
Tố Tố cho tới bây giờ luôn quen giường, nhưng lần trở về này, không biết vì sao dù nằm trên giường nhà mình lại vẫn không ngủ được. Cô nghĩ đến, có lẽ là mấy ngày liền ở cùng Sở Lăng Xuyên, đã hình thành thói quen có anh bên cạnh, trong khoảng thời gian ngắn, anh không ở bên cạnh, cô liền không quen rồi.
Trằn trọc rất lâu mới ngủ, trong mơ, vậy mà cô lại mơ thấy khuôn mặt đẹp trai của anh.
Ngày đầu quả thật không dễ thích ứng với việc Sở Lăng Xuyên không ở bên cạnh, nhưng đến ngày hôm sau cũng đỡ hơn nhiều, khả năng thích ứng của Tố Tố quả thật rất mạnh mẽ đi. Nhưng rốt cuộc vẫn nghĩ đến anh, anh đang làm gì, ở trong rừng hay là nơi hoang vu hẻo lánh, có khi lại đang chấp hành một nhiệm vụ bí mật gì đó?
Nghĩ đến những thứ này lại nhịn không được nhớ lại, đêm hôm đó, anh gọi tên một người là Tiểu Hồng, Tiểu Hồng, rốt cuộc là người nơi nào, chẳng lẽ là người yêu cũ của anh.
A, nghĩ đến những thứ này làm gì chứ?
Mỗi khi nghĩ như vậy, Tố Tố sẽ tự mắng bản thân thật vô vị, ai mà chưa từng có người yêu cũ, dù cho trong lòng anh có tình cảm cũ thì có làm sao, anh có thể rộng lượng bao dung cô, vì sao cô không thể bao dung với anh.
Chẳng qua cô cũng không nghĩ thông, nếu anh có người yêu cũ, vì sao lại lừa cô rằng mình chưa từng yêu ai, chẳng lẽ lừa cô để cô cảm thấy anh vẫn là xử nam(*) sao? Nhưng dường như cũng không có tình tiết nào như vậy đâu?
(*) xử nam: người đàn ông vẫn trong trắng, ý nói chưa từng bị "phá" ấy :