Tháng tám tại thành phố A nắng không quá gắt, nhưng đối với một ngừoi đã mười năm không trở về như Cố Diễm Tinh lại như thiêu đốt, làm tan đi nét lạnh lùng trên mặt cô.
Cố Diễm Tinh vừa xuống máy bay, nhìn khung cảnh đã không còn quen thuộc trước mắt, mười năm rồi, cuối cùng cô cũng trở về.
Vẫy một chiếc taxi, Cố Diễm Tinh không quên hỏi giá xe trước khi lên xe, tài xế báo cho cô một con số, Cố Diễm Tinh sửng sốt
''Giá xe giờ đã cao như vậy rồi à?''
Tài xế hiền lành giải thích cho cô:''Cô gái, cháu đã lâu không về đúng không, khẩu âm cũng bị lạc đi nhiều rồi. Giá xe giờ là giá chung như vậy, không ai lấy đắt hơn, càng không ai lấy rẻ hơn nữa đâu.''
"Thật sự đã lâu, cũng đã mười năm rồi.''
''Mười năm thì cháu không biết những thay đổi của quê hương là đúng rồi, mười năm này thành phố phát triển lắm, đã rất giàu có rồi.''
Bác tài hào hứng kể cho Cố Diễm Tinh nơi nào có nhà hàng ngon, nơi nào đã xây quảng trường, còn có phố đi bộ nổi tiếng.
''Cháu gái, cháu muốn đi đâu?''
Cố Diễm Tinh sững ngừoi lại, cô sẽ đi đâu bây giờ
''Bác tài cho cháu tới nhà trọ nào đó uy tín một chút là được''
''Vậy cháu tìm đúng người rồi, bác biết một chỗ an ninh rất tốt, giá cả lại phải chăng''
Cố Diễm Tinh đồng ý, bác tài liền tìm đường đi chở cô tới đó.
Cô suy nghĩ, thành phố này, thật sự không còn một chỗ thuộc về cô, cũng không còn có ai chờ cô trở về.
Nhà cũ nhà họ Cố đã bị mang gán nợ, từ ngày ra nước ngoài, cô đã không còn liên lạc với bất kỳ ai.
Trong đầu cô thuộc lòng một số điện thoại, hơn mười năm rồi vẫn không quên được.
Nhưng thời gian đã lâu, ngừoi đó chắc không còn sử dụng nữa. Mà bây giờ, cô lấy tư cách gì để gọi cho anh.
Tại thành phố này, hoá ra cô lại cô đơn, lạc lõng như thế.
''Cô bé, đã đến nơi rồi, cháu yên tâm, chỗ này là do một bà lão quản lý, bà ấy cô đơn quá nên xây phòng cho ngừoi khác thuê, cũng có ngừoi nói chuyện.''
''Cảm ơn bác tài.''
Dãy nhà trọ chỉ có mấy phòng, nhìn rất gọn gàng sạch sẽ, chỉ là sàn nhà hơi thấp, có hơi ẩm ướt, còn có chút mùi mốc.
Cố Diễm Tinh nhìn thấy một bà lão đang ngồi khâu vá gần đó
''Bà ơi, bà có phòng trọ cho thuê đúng không ạ.''
Bà lão ngẩng lên nhìn thấy cô gái xinh đẹp, dịu dàng trước mắt, tươi cười với cô
''Đúng rồi, ta còn có một phòng trọ, cháu muốn ở à.''
Bà lão nhìn thấy vali cô kéo theo, đoán là cô chính tự mình ở. Nhìn mặt mũi sáng sủa, xinh xắn, bà cụ nhìn một cái liền có cảm tình.
''Vâng ạ, cháu muốn ở luôn. Bà cho cháu xem phòng trước với nhé.''
''Được, đi theo bà.''
Cố Diễm Tinh nhìn qua một lượt, phòng có chút nhỏ, nhà tắm ở ngay bên trong nên phòng có chút ẩm thấp, nhưng như vậy sẽ riêng tư. Mặt tường và sàn vẫn mới, chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ thì không còn lo ẩm thấp nữa.
Cố Diễm Tinh hỏi bà cụ phòng cho thuê giá csr như nào, bà cụ báo giá cho cô, cô nghĩ lại giá taxi vừa rồi, nếu tính toán ra, có lẽ bà cụ cho thuê như vậy đã là giá rẻ
''Vậy cháu thuê phòng này nhé, bà làm hợp đồng thuê giúp cháu.''
''Hợp đồng ở sẵn trong phòng bà, chỉ việc điền tên rồi ký vào thôi.''
Cầm hợp động trở lại phòng, Cố Diễm Tinh dọn dẹp lại phòng, sắp xếp đồ đạc. Làm xong hết cũng đã thấm mệt, ngồi lên giường là chỗ duy nhất có thể ngồi trong căn phòng này, thở dài một tiếng.