" Tiểu Tâm...không được." Dạ Phong Lệ buông Dạ Tâm ra, anh nhìn thẳng vào mắt thằng bé.
Dạ Tâm đặt tay lên vai anh:" Ba...ba không tin con sao?."
" Tiểu Tâm, ba luôn tin con. Nhưng con không được làm điều đó lần nữa..." Anh nói.
Tiểu Tâm là cả gia tài lớn với cô, là sinh mạng quan trọng đối với anh, thằng bé xảy ra chuyện...anh không biết mình sẽ sống ra sao nữa.
" Ba, con sẽ không làm điều đó nữa đâu." Dạ Tâm cọ cọ má mình lên má anh, đầy nũng nịu bảo.
Chỉ khi ở cùng anh, Dạ Tâm mới cho thấy rõ bộ mặt thật của thằng bé ra sao.
Dạ Phong Lệ vỗ vỗ lưng Dạ Tâm. Vì sự cố năm đó, cũng chính là lí do mà anh và thằng bé đều không tiếp xúc với phụ nữ.
...
Bạch Doãn Chy cô ngồi trong, cô co mình lại, bây giờ cô rất rối, cô cũng chẳng biết làm sao.
Chỉ ước vết thương dưới chân mau khỏi, cô có thể làm việc bình thường. Do cô quá nhạy cảm? Hay là do hai cha con họ có vấn đề.
Nhưng trong căn nhà này, cô vẫn cảm nhận được bầu không khí chẳng mấy thoải mái.
" Này." Dạ Phong Lệ đứng ở cửa, lên tiếng.
" Ông...ông chủ." Cô nghe tiếng anh liền bật dậy, nhìn anh đầy căng thẳng.
" Tôi không có ăn thịt cô đâu mà sợ." Anh thở dài bảo.
Bộ dạng cũng không nghiêm nghị như hôm qua.
" Cô biết lái xe không?." Dạ Phong Lệ hỏi.
" Biết..." Cô đáp, cái gì cô cũng từng tìm hiểu và học thử. Lái xe cũng là một trong những sở trường của cô.
Dạ Phong Lệ liền ném cho cô một chìa khóa xe.
" Sau này cô đảm nhận việc đưa và đón Dạ Tâm đi học, nhưng là sau khi cô khỏi vết thương." Anh bảo.
" Mẹ tôi muốn tôi chuyển lời, sau khi vết thương của cô khỏi thì cô hãy làm việc lại bình thường. Còn bây giờ cứ nghỉ ngơi đi."
" Hai cha con tôi cũng tự lo được, cô đừng lo lắng. Lương cũng không trừ đồng nào đâu."
Nói xong Dạ Phong Lệ anh bước đi, để cô ngồi ngẩn ngơ ở đó.
Cô...được nghỉ ngơi cho đến khi lành vết thương sao?
Đây...có phải trong cái rủi có cái may không?
...
Một tuần sau.
Qua một tuần vết thương của cô cũng dần lành lại, một phần là nhờ vào thuốc của anh mua cho cô.
Bây giờ cô có thể làm việc được rồi.
" Bỏ bộ đồ đó đi." Anh lên tiếng, nhìn cô.
Bộ đồ giúp việc cô mặc vào khiến anh thật chướng mắt.
" Ha...hả?." Cô nhìn anh.
" Ở đây chỉ có ba người, cô không cần mặc bộ đồ đó đâu. Có thể tự do mặc quần áo của mình." Anh nói xong, đứng dậy đi làm.
Doãn Chy chẳng hiểu anh bị gì. Người đàn ông này là một người tùy hứng sao?
" Tạm biệt dì, Tiểu Tâm đi học đây." Dạ Tâm đưa tay chào tạm biệt cô sau đó lên xe.
Doãn Chy đứng vẫy tay với Dạ Tâm. Sau khi cả hai cha con anh đi, cô thở nhẹ ra.
" Cuối cùng cũng bỏ được bộ đồ này ra rồi." Cô hào hứng, nhanh chóng về phòng thay đồ.
Quả thật...chẳng hợp với cô tí nào!
" Được rồi, bây giờ mọi thứ đã yên ổn. Nhanh chóng siêng năng làm việc lại nào!!!!".
...
Trên xe, Dạ Phong Lệ không ngừng cười. Nói thật chứ Dạ Tâm cứ trưng bộ dạng một đứa trẻ đầy ngây thơ trước mặt cô, anh nhìn thấy thật buồn cười.
" Ba cười cái gì vậy?" Dạ Tâm khó chịu nhìn anh.
" Ba xin lỗi, nhưng mà cái bộ dạng ngây thơ của con thật là..." Anh lắc đầu bảo.
Dạ Tâm nhìn anh, đang liếc anh thì đúng hơn...
" Sau một tuần rồi, con thấy cô giúp việc Doãn Chy đó thế nào?." Anh hỏi.
Cứ để nó diễn như vậy, anh sẽ buồn cười chết mất.
" Chưa biết được."
" Con không dễ bị lừa như trước đâu." Dạ Tâm bảo.
Dạ Phong Lệ nghe câu trả lời cũng không bất ngờ gì, anh im lặng. Phải rồi, sau sự cố đó, Dạ Tâm khó mà chấp nhận người khác hay tin tưởng người lạ mà.
Một vết thương trong tim Dạ Tâm quá lớn rồi.
...
Dạ thị.
Dạ Phong Lệ nằm dài ở sofa, anh mệt chết đi được.
Cà vạt trên cổ cũng bị anh tháo ra quăng qua một góc. Nếu ai bước vào sẽ thấy bộ dạng này của anh mất.
Cạch
" Lại tùy tiện như vậy sao?." Tài Triệu lên tiếng hỏi.
Nhìn Dạ Phong Lệ nằm ở đó, anh đi đến sofa còn lại ngồi xuống.
" Đây là công ty đó." Tài Triệu bảo.
" Về lúc nào?." Anh bật dậy, nhìn Tài Triệu.
Đây là bạn của anh, Tài Triệu là một người thích đi du lịch, một năm nhìn thấy Tài Triệu ở nhà rất hiếm khi.
Chẳng biết sao tên ngốc đi này du lịch về rồi cũng tiện ra mắt bạn trai với người bạn thân Dạ Phong Lệ này luôn.
Tài Triệu là người đồng tính, lúc mới biết anh cũng bất ngờ. Nhưng sau đó cũng đành chúc phúc cho tên ngốc này và bạn trai thôi.
Mà bạn trai của Tài Triệu là Dương Lâm. Người đứng đầu Dương thị, cũng đã từng có vợ, có một cô con gái nhỏ. Chẳng hiểu sao cô con gái đó lại thích Tài Triệu hơn cả mẹ ruột của mình, nên đã quyết định sống chung với hai ông bố của mình.
" Mới về." Tài Triệu đáp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!