Thần Hi không khỏi bật cười.
Đại tiểu thư thật dễ thương khi nói những điều này.
Cô đưa tay nhận lấy điện thoại từ tay Lê Chỉ, lấy khăn giấy lau miệng cho cô: "Wuay?"
Thanh Nhiên ở đầu bên kia cuộc gọi đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Thần Hi mỉm cười: "Sao thế?"
"Cô cùng Lê tổng?" Thanh Nhiên không biết Lê Chỉ có nghe được cô không, cô còn chưa nói xong, nhưng ý cô là như vậy.
"Chà, chúng tôi đã đính hôn rồi~"
Thần Hi nhìn đối diện Lê Chỉ, trong lòng có chút áy náy, "Chị hình như đã không nhắc em một chuyện."
Thanh Nhiên bối rối: "?"
Thần Hi chớp mắt nhìn Lê Chỉ, lè nửa lưỡi, áy náy thấp giọng nói: "Bảo bối, hình như em quên mất đăng trên vòng bạn bè rồi."
Không thể rõ ràng hơn cô gái này đang gọi ai.
Cô chụp ảnh chiếc nhẫn Thần Hi đang đeo và điên cuồn cho mèo ăn "mèo mèo" đăng ảnh, cuối cùng tôi thậm chí còn quên đăng lên trạng thái wechat.
"À, vậy thì...chúc mừng cô."
Thanh Nhiên lúng túng nói chuyện với Thần Hi sau đó kết thúc cuộc gọi.
Người trợ lý bên cạnh thấy cô không đề cập gì đến việc hợp tác trong chương trình liền nhắc nhở cô: "Tỷ, sao tỷ lại không nói gì về chương trình?"
"Thần Hi có lẽ sẽ không tham dự," Thanh Nhiên cười khổ, "Họ đã đính hôn rồi."
Một người đã có lão bà làm sao có thể đồng ý xào CP.
Thần Hi không cần công ty quản lý, nhưng sau khi bộ phim đạt phát nhiều thành công, cô nhận được rất nhiều kịch bản.
Những người nắm rõ thông tin đã gửi kịch bản cho Thần Hi thông qua Tô Giang.
[Nếu không thì cô hãy để tên ở chỗ tôi đi? ]
Tô Giang gửi tin nhắn cho Thần Hi:
[ Tôi cũng không cần cô quá tham vọng, công việc của cô tôi sẽ giúp cô phụ trách, nếu sau này Lê tổng của cô có dự án đầu tư nào tốt, thì hãy nghĩ nhiều hơn về diễn viên của tôi. ].
Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thần Hi đã thảo luận việc này với Lê Chỉ, cảm thấy có thể.
Đôi bên cùng có lợi.
Kịch bản đầu tiên Tô Giang gửi đến đều chưa được trình chiếu, cốt truyện có những âm khá đẫm máu, mối quan hệ tình cảm phức tạp như mạng nhệnh.
Thần Hi nhìn hai lần, không chút do dự lựa chọn từ chối.
Cô bây giờ chỉ nổi tiếng một chút, những người có thể tìm thấy cô đều là những đội sản xuất nhỏ.
Thần Hi không trả lời bất kỳ ai trong số họ.
Cô dự định đợi đến khi phim của đạo diễn Mao ra mắt, cô trở nên nổi tiếng hơn mới chọn được kịch bản phù hợp.
Miễn là không mong muốn kiếm tiền từ công việc này, Thần Hi có đủ tự tin để lựa chọn chất lượng hơn số lượng.
Cho đến ngày đầu năm mới, bộ phim mới của đạo diễn Mao đã ra mắt, Thần Hi với tư cách là nữ chính thứ ba được mời tham dự buổi chiếu phim cùng họp báo.
Cô chói sáng đến mức khi xuất hiện trong chiếc áo ống ánh vàng, váy nàng tiên cá ôm sát eo, cô có cảm giác như mọi ánh sáng đều bị cô che khuất.
Cô là ngôi sao vàng sáng nhất trên sân khấu.
Nếu không phải nữ chính có trí tuệ tao nhã độc đáo của riêng mình, cô ấy đã hoàn toàn bị Thần Hi lấn át.
Trong sáu tháng qua, Thần Hi đã cắt ngắn mái tóc khăn choàng, uốn thành những lọn xoăn, dài vừa đến cằm, để lộ chiếc cổ thon dài trắng trẻo.
So với sự ngây thơ trước đây, cô giờ đây sở hữu nét duyên dáng quyến rũ chỉ có ở phụ nữ.
Những người khác thì nữ tính, nhưng cô lại là thiếu phụ phong*.
*Thiếu phụ phong: nét đẹp phụ nữ đã có gia đình.
Theo lời nói của Nhan Đà đó chính là: thật gợi cảm.
Vô cùng chính xác cùng sắc bén.
Máy ảnh luôn ưu ái người đẹp, các cơ quan truyền thông lớn cam kết ghi lại vẻ đẹp của Thần Hi từ mọi góc độ.
Đặc biệt là khi cô nhìn nghiêng quay đầu nói chuyện với ai đó, ngón trỏ mảnh khảnh trắng nõn xanh như ngọc vén lọn tóc rối quanh tai, vô tình nhấc khóe mắt lên, đôi mắt cô đung đưa, khiến cho cô trông như một nàng tiên quyến rũ.
Chỉ cần tạo một ảnh gif và đưa nó lên mạng nó sẽ lan truyền rất nhanh.
Điều khiến giới truyền thông bàn tán xôn xao nhất chính là tin Thần Hi đính hôn với Lê tổng của Lê gia, tình yêu cuồng nhiệt táo bạo hầu như hiếm thấy trong giới.
Khi sự nổi tiếng của Thần Hi ngày càng tăng trong sáu tháng qua, các tay săn ảnh đã chụp được những bức ảnh Thần Hi cùng Lê Chỉ đi xem phim ăn uống nhiều lần.
Khi Thần Hi phát hiện ra mình đang bị ống kính theo dõi, cô không những không né tránh mà còn mỉm cười nắm lấy tay Lê tổng, cúi đầu hôn lên mu bàn tay của Lê Chỉ ngay trước ống kính của tay săn ảnh.
Xu hướng tình dục của cô chưa bao giờ cần phải trốn tránh hay tránh né.
Tình yêu của cô là tình yêu cởi mở và chân thành.
Khi buổi chiếu phim kết thúc, cuộc phỏng vấn kết thúc, phóng viên hỏi mọi người về những điều liên quan đến nội dung phim hay việc quay phim, khi đến lượt Thần Hi, phong cách vẽ tranh dường như thay đổi.
Không phải là cô diễn xuất không xuất sắc mà là cô diễn xuất xuất sắc, xinh đẹp nên có rất nhiều chủ đề về cô.
Buổi chiếu sẽ được phát sóng trực tiếp, bao gồm cả các cuộc phỏng vấn tiếp theo.
Phòng phát sóng trực tiếp vốn đã nổi tiếng đã đạt đến mức độ nổi tiếng cao nhất sau khi máy quay quay về phía Thần Hi.
Một số người có mặt tại hiện trường thậm chí còn không nhịn được mà hét lên với cô: "Lão bà, lão bà!"
Lông mày của Thần Hi cong lên.
Bên ngoài phòng phát sóng trực tiếp, lão thái thái Lê gia vẻ mặt khá khó chịu, chỉ vào màn hình máy tính trước mặt nói: "Bây giờ là xu hướng gì vậy?"
Tại sao nhìn ai cũng nhận là lão bà.
Thậm chí còn không nhìn xem đây có phải hay không là của nhà bạn á.
Lê Chỉ bên cạnh lặng lẽ nhìn khuôn mặt được Thần Hi phóng đại trên màn hình, tựa như không nghe thấy giọng nói bên tai.
Một năm qua, thái độ của lão thái thái đối với Thần Hi có chút thay đổi, chủ yếu là do Lê Chỉ thay đổi.
Lê Chỉ sẽ về nhà khi bà cần, ngày nghỉ cũng không bị Thần Hi câu mất mà không về nhà.
Thậm chí so với trước đây, mối quan hệ giữa Lê Chỉ cùng với bà đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Sẽ giao tiếp tốt khi có chuyện gì đó xảy ra, cô sẽ cố gắng bày tỏ cảm xúc nội tâm của mình với bà.
Sau vài tháng, lão thái thái tưởng hai người đã chia tay nên Lê Chỉ mới quay về trong vòng tay gia đình.
Mãi cho đến khi tin đồn về mối quan hệ của họ xuất hiện trên điện thoại của bà, bà mới nhận ra họ đang làm rất tốt.
Trái tim con người được làm bằng xương bằng thịt, theo thời gian cũng có thể nhìn thấy sự tốt lành của Thần Hi.
Sinh ra khoẻ mạnh, dung mạo hiền lành, hiếu thảo, ăn nói khéo léo, tuy không thường xuyên đến Lê gia, nhưng cô sẽ nhờ Lê Chỉ mang một số thứ về tặng cho bà.
Có đôi khi lão thái thái sẽ nghĩ xấu liệu ở bên cạnh có mật vụ của Thần Hi hay không, nếu không thì tại sao lần nào bà cũng thích những thứ Thần Hi tặng cho nhiều như vậy?
Sắc mặt bình tĩnh nói không lấy đi, nhưng thực ra trong lòng cũng đã nghĩ: Lần này mua cũng khá tốt.
Ngay cả khi chân trước từ chối, chân sau cũng sẽ tìm kiếm kiểu dáng tương tự trên mạng.
Dường như ngoại trừ giới tính ra, không có điều gì ở Thần Hi khiến bà không hài lòng.
Chính Lê ba là người đã thực sự khiến lão thái thái thay đổi ý định.
Lão thái thái luôn cảm thấy nếu hai cô gái không thể có con với nhau thì sẽ không tốt cho Lê gia, nếu truyền miệng ra cũng sẽ không hay.
Nhưng khi bà nhìn thấy Lê ba ba, người đã không quản lí được tài sản, bà cảm thấy nếu mình sinh ra một đứa con trai như vậy thì việc đó chẳng khác gì.
Khi lão thái thái rảnh rỗi, thỉnh thoảng lại tưởng tượng đến việc Thần Hi và Lê Chỉ ép bà thừa nhận mối quan hệ của hai người, thậm chí bà còn nghĩ phải nói thế nào, nhưng bọn họ lại không cho bà một cơ hội nào.
Thần Hi cùng Lê Chỉ đều không vội, nhưng lão phu nhân có lúc lại khá bối rối.
Có dự định duy trì mối quan hệ này mãi mãi không?
Hơn một tháng qua, lão thái thái lại đeo chiếc vòng mã não vào.
Lê Chỉ thấy vậy cũng không nói gì.
Lão thái thái cảm thấy khó chịu, chủ động nói: "Vòng tay vô tội, mua là để người khác đeo thôi sao?"
Trong hai ngày nghỉ Tết, Lê Chỉ về nhà cùng bà, hôm nay tình cờ bắt kịp buổi chiếu phim trực tiếp nên cô ngồi trên ghế sô pha cùng Lê Chỉ xem.
Phóng viên trước ống kính đã đặt câu hỏi, các câu hỏi khá sắc bén và khó hiểu.
"Bố của cô là Khúc Đàm, cô cùng Lê tổng mối quan hệ cũng không tệ, cho nên có người hỏi cô có phải đến với giới giải trí có phải để vui đùa hay không."
Thần Hi lắc đầu, vẻ mặt chăm chú: "Tôi rất nghiêm túc với việc đóng phim, không có chuyện vui đùa gì cả, tôi thích yêu thích nghề này và cũng tận hưởng nghề nghiệp này, cũng là vì mẹ tôi khi con sống cũng rất thích nghề này."
Mẹ của Thần Hi có ước mơ trở thành ngôi sao.
Lê Chỉ chậm rãi tiết lộ điều này với lão thái thái.
Ngày trước thường sẽ không nói chuyện trên bàn ăn, khi về nhà chỉ là nói về công việc tương đương với như những chuyến công tác, bây giờ nguyện ý cùng lão thái thái nói những chuyện vặt vụn, điều đó cho thấy đã thay đổi bao nhiêu.
Một phóng viên hỏi lại.
"Có vẻ như năm nay cô chưa nhận phim truyền hình nào mới, là do cô chưa chọn được kịch bản phù hợp hay do cô có tầm nhìn cao, hoặc là bất tiện?"
Thần Hi cười, biết bọn họ đang nói vòng vo về việc Lê Chỉ là hủ dấm lớn, vì thế không khỏi giơ tay lên, đặt mu bàn tay lên chóp mũi cô mỉm cười.
Khi cô mỉm cười, khán giả không khỏi hét lên, tiếng ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp như điên cuồng.
"Không phải là bất tiện, mà là cuộc sống của tôi sẽ tập chung cho gia đình hơn, sau đó mới là sự nghiệp".
Thần Hi hít sâu một hơi, kìm nén nụ cười, cố gắng hết sức nghiêm túc nói: "Hơn nữa, năm nay là năm ba đại học, có rất nhiều việc."
Có vẻ như đối với Thần Hi, đóng phim vừa là sở thích vừa là công việc bán thời gian.
Thần Hi liếc mắt nhìn, khéo léo nhắc nhở những phóng viên lạc đề này:
"Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta hôm nay là quảng cáo bộ phim mới, các bạn có thể hỏi một số câu hỏi liên quan đến bộ phim."
"Câu hỏi cuối cùng, câu hỏi cuối cùng về vấn đề ngoài lề!"
Có một nữ phóng viên ở phía sau giơ cao tay, cố gắng tiến lên phía trước cho vòng thứ hai, nhưng micro có vẻ hơi xa Thần Hi.
"Tôi là fan CP của cô, tôi chỉ muốn hỏi một câu hỏi gây tò mò nhất đối với người hâm mộ tại hiện trường và trong phòng phát sóng trực tiếp."
Thần Hi hơi nghiêng đầu, mỉm cười đồng ý.
"Chúng tôi muốn có một câu trả lời chắc chắn, mối quan hệ ngoài đời thực của cô với Lê Chỉ, tổng tài Lê Chỉ là gì?"
Lê Chỉ và lão thái thái ngồi trước phòng phát sóng trực tiếp đều sửng sốt.
Đặc biệt là lão thái thái, như sợ nghe không rõ, giơ tay giữ gọng kính trên sống mũi.
Câu hỏi này quá riêng tư.
Phóng viên hỏi tới không còn chút hy vọng nào, Thần Hi có thể trả lời hoặc không trả lời.
Nhưng cô mỉm cười trước ống kính, đôi mắt được chiếu sáng bởi ánh sáng rực rỡ từ phía đối diện.
Thần Hi nói: "Cô ấy là, hôn thê của tôi."
[Ân thanh không rõ, Thiến Thiến đã nói gì? ]
[Nhìn vào khẩu hình, hình như là "Tôi sẽ không nói cho cậu" ]
[Cái tên chết tiệt "Tôi sẽ không nói cho cậu", với sự hiểu biết của bạn không phù hợp để xào CP, những gì cô ấy nói rõ ràng là "Tôi thật ngu ngốc."]
"..."
Lê Chỉ tình cờ nhìn thấy đòn tấn công này và mí mắt cô giật giật.
Bây giờ mọi người trên mạng đều không biết là ai? Quần áo nói không muốn liền không muốn.
Những người hâm mộ có mặt tại hiện trường rõ ràng hài lòng vì không có phụ đề, không tôn trọng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp.
Bà cụ chưa kịp phản ứng thì máy quay đã hướng về đạo diễn Mao có râu.
"Con bé đang nói về cái gì vậy? Không nói cho con biết à?"
Lão thái thái cau mày nói: "Đều đã quay lâu như vậy rồi, bây giờ nghĩ lại cũng đã quá muộn rồi."
Giọng điệu của nghe giống như tỏ thái độ bất bình với Lê Chỉ.
Lê Chỉ không thể ra tay sao? Không dám công khai với công chúng.
Lê Chỉ khóe miệng cong lên: "Nãi nãi, Thiến Thiến nói là 'cô ấy là, hôn thê của tôi'."
"Thật sao?" Lão thái thái cao giọng, "Con không phải tự mình đoán đấy chứ."
Lê Chỉ mỉm cười: "Con hiểu cô ấy."
Thứ mà Thần Hi đang đeo trên tay hôm nay chính là chiếc nhẫn cưới mà cô đã tặng cho cô ấy.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Lê Chỉ nhận điện thoại: "Wuay?"
Bên kia, Thần Hi cười hỏi cô: "Có nghe thấy không, em lúc nảy vừa công khai thể hiện tình cảm với chị a."
"Ừ, nghe thấy rồi." Lê Chỉ nghiêng đầu liếc nhìn lão thái thái, bà đang ngồi thẳng, nhưng lực chú ý của bà lại không hề đặt vào màn hình máy tính.
Lê Chỉ cười nói: "Không chỉ chị nghe được, nãi nãi cũng nghe thấy."
Thần Hi kinh ngạc che miệng nói: "Nãi nãi cũng đang xem!"
Nếu biết nãi nãi đang xem truyền hình trực tiếp, cô sẽ kiềm chế bản thân.
Lê Chỉ cụp mắt xuống, dùng ngón tay xoa con chuột, "Khi nào thì kết thúc? Chị sẽ đón em."
"Còn có một hai giờ nữa," Thần Hi nhẹ nhàng hừ nói, "Bảo bối, em đói quá."
Để trông thật đẹp trong bộ váy này, cô đã nhịn đói từ tối qua.
"Chị đưa em đi ăn đồ ngon." Lê Chỉ đứng dậy, lấy áo khoác và chìa khóa xe của cô.
Cô vừa bước tới cửa thì đột nhiên nghe thấy lão thái thái phía sau nói: "Sao lại phải ra ngoài ăn đồ ngon? Không phải đầu bếp ở nhà không biết nấu đâu."
Bà tháo kính ra, đi lên lầu.
Lê Chỉ sững sờ ở đó, phải một lúc sau cô mới phản ứng được.
Trong ngực đột nhiên có hơi ấm dâng lên, Lê Chỉ khàn giọng nói: "Thiến Thiến, nãi nãi mời em về nhà ăn cơm."
Cô ra ngoài đã khoảng bốn giờ, cảnh hoàng hôn màu cam đẹp như một bức tranh sơn dầu nhòe nhoẹt.
Lê Chỉ đứng ở trước xe, chợt nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Thần Hi.
Cô đang đứng cạnh cửa, người hầu cuối cùng, giống như một con sóc nhỏ đang tò mò nhìn quanh.
Ánh hoàng hôn phản chiếu trên gương mặt cô, mang đến cảm giác ấm áp dịu dàng.
Chắc hẳn cô ấy là người mới đến đây, rất sôi nổi và không hợp với gia đình này.
Lê Chỉ liếc nhìn cô ấy rồi đưa túi cho cô ấy, thực ra là để nhắc nhở cô ấy phải kiềm chế, nếu nãi nãi phát hiện sẽ dạy người.
Nhưng có vẻ như cô ấy đã hiểu lầm.
Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc hai người họ đến được với nhau cuối cùng.
Lê Chỉ lái xe đến địa điểm chiếu phim, đỗ xe ở bãi đậu xe, đứng ngoài cửa chờ Thần Hi.
Thần Hi lén lút nhìn ra ngoài, ngẩng đầu nhìn thấy cô, hai mắt sáng lên, lập tức chạy tới.
Trong bộ quần áo của mình, khi lao về phía Lê Chỉ, cô ấy sáng như một con Pikachu với dòng điện 100.000 volt.
Đầy năng lượng.
"Đại tiểu thư~"
Lê Chỉ cởi chiếc khăn choàng trên tay ra, quấn nó quanh vai Thần Hi ôm cô ấy vào lòng.
Quay thành công.
Vừa rồi cô đang đứng ở cửa nghe đạo diễn Mao nói về kịch bản phim, nói rằng đây là phong cách thành thị hiện đại trưởng thành chứ không phải truyện cổ tích hiện đại.
Lê Chỉ suy nghĩ một lúc.
Chuyện giữa cô và Thần Hi tựa hồ cũng không coi là cổ tích, dù sao cổ tích cũng quá đơn giản.
Câu chuyện giữa cô và Thần Hi lẽ ra phải là một bài viết rất đơn giản và bình thường...
Không có cốt truyện, không có khúc mắc, rất nhiều thịt.
Đặc biệt là có một khoảng thời gian kỳ nghỉ của riêng cô dành cho bà dì của lão bà.
Nhưng dù là kịch bản gì thì cũng phải có một cái kết viên mãn.
Lê Chỉ chính thức đưa ra lời mời tới Thần Hi:
"Chị ơi, ngày xuân năm sau chúng ta tổ chức hôn lễ nha."
Tác giả có lời muốn nói: Nhật ký ngày cưới
Lê Chỉ:Tương lai còn xa, chúng ta hãy ở bên nhau nhé
Chính văn kết thúc, còn vài cái chương phiên ngoại, khả năng không có nghỉ ngơi, hoặc có thể sẽ nghỉ ngơi một hai ngày tiếp theo lại đổi mới.
Này nguồn liền hảo nhẹ nhàng, không có người xấu, không có cẩu huyết thậm chí liền cốt truyện (?) Đều không có hahahha nhưng là ta thật sự thích Thiến Thiến cùng đại tiểu thư, thích cái cách hai người ở cùng nhau, thích hai người vô cùng đơn giản nhão nhão dính dính, hảo luyến tiếc a.
- --- Hoàn ----